Hẹn Hò Qua Mạng Với Trùm Trường

Chương 7

Giang Triều Du người đầy gió bụi mỏi mệt mà chạy đến nơi này, hắn đứng ở nơi ánh sáng chiếu rọi, xông vào một mảng tối tăm mờ mịt phủ trước mắt tôi, làm loé lên một tia sáng trong chính sự u tối đó. Sự xuất hiện của hắn đã giải thoát cho tôi khỏi nỗi sợ hãi đã khiến tôi gần như nghẹt thở.

"Đường Cẩn, em có bị thương không?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận