Tôi không ngờ chuyện Kỳ Dự đến trường mẫu giáo lại leo lên hot search.
Tin tức nhanh chóng lôi ra thân phận của tôi, những lời đồn đại trên mạng cũng lan tràn như vũ bão.
Rất nhiều người nói tôi là tình nhân của Kỳ Dự, còn bịa đặt rằng tôi vì trèo cao không được nên âm thầm sinh con, sau đó dùng đứa trẻ để uy h.i.ế.p nhà họ Kỳ.
Chuyện này nhanh chóng đến tai phu nhân nhà họ Kỳ, bà ta hẹn gặp riêng tôi.
Trà Đá Dịch Quán
Địa điểm là Minh Thủy Tú.
Phu nhân nhà họ Kỳ vẫn giống hệt năm xưa, giữa đôi mày vẫn là vẻ cao ngạo của người xuất thân danh môn.
Bà đặt chiếc túi LV phiên bản giới hạn xuống ghế bên cạnh, ánh mắt sắc bén đánh giá tôi:
“Ta nhớ cô, trợ lý nữ của A Dự, không ngờ cô lại là người phụ nữ mà A Dự bao nuôi suốt năm năm.”
“Cô lén nhà họ Kỳ sinh con cho A Dự, ta có thể không truy cứu. Chỉ cần cô giao đứa bé cho nhà họ Kỳ, muốn bao nhiêu tiền, điều kiện tùy cô đưa ra.”
Tôi điềm đạm đáp: “Xin lỗi, sợ rằng phu nhân sẽ thất vọng rồi. Dù có đem cả nhà họ Kỳ dâng cho tôi, tôi cũng không giao nổi một sợi tóc của con tôi cho các người.”
Phu nhân nhà họ Kỳ lập tức sa sầm mặt, đặt mạnh tách trà xuống bàn.
“Đừng được đằng chân lân đằng đầu! Cô là thứ gì mà dám nói chuyện với tôi kiểu đó?”
Bà ta đưa mắt nhìn xung quanh, khoanh tay trước ngực.
“Nếu không phải vì ta hẹn cô ở chỗ này, cô tưởng một đứa mở phòng tranh như cô có thể bước vào chốn hội quán cao cấp này sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/doi-ba-cho-con/chuong-18-hao-dong-lam-la-anh-trai-toi.html.]
Khóe môi bà ta nhếch lên, giọng nói đầy vẻ khinh thường, ngón tay được sơn móng kỹ càng nhẹ chạm lên tách trà:
“Chỉ riêng cái tách trà này, tiền cô kiếm cả đời cũng không mua nổi.”
“Lê Tương, đừng tưởng sinh được đứa con rồi là có thể không coi ai ra gì.”
Tôi nhấp một ngụm trà, mỉm cười mà không nói gì.
Đúng lúc ấy, quản lý của Minh Thủy Tú vội vã chạy vào, vừa bước vào đã lập tức cúi đầu cười lấy lòng tôi:
“Ôi, bà chủ, sao ngài đến mà không báo trước một tiếng vậy ạ?”
Tôi không nhìn đến vẻ mặt sững sờ của phu nhân nhà họ Kỳ, chỉ nhàn nhạt đáp lại quản lý:
“Chỉ gặp một người bạn thôi, không sao, anh cứ làm việc đi.”
Quản lý lập tức gật đầu khúm núm rời đi, trước khi đi còn dặn nhân viên mang thêm vài món trà điểm tinh xảo nhất lên.
Phu nhân nhà họ Kỳ trợn mắt nhìn tôi đầy sửng sốt:
“Cô… cô với nhà họ Hạo có quan hệ gì?”
Tôi đặt tách trà xuống, nhàn nhạt đáp:
“Hạo Đông Lâm là anh trai tôi.”
Phu nhân nhà họ Kỳ: “……”
---