CÔ VỢ ĐẢM CHĂM SÓC TÌNH NHÂN ĐANG Ở CỮ CỦA CHỒNG

CHƯƠNG 11

Hôm đó, tôi về nhà và chứng kiến một "vở kịch lớn."

 

Gia Dung thì sụp đổ cảm xúc, Thẩm Mộc tức giận vì bất lực, mẹ chồng thì xót xa đau lòng.

 

Ba người, mỗi người một vai diễn.

 

Tôi cũng phối hợp, ánh mắt đầy nghi ngờ đảo qua họ, ngơ ngác hỏi:

 

"Chuyện gì vậy?"

Lời tôi như bật công tắc, khiến Gia Dung bật khóc nức nở.

 

Thẩm Mộc kéo tôi sang một bên, nhỏ giọng nói:

 

"Vợ à, Gia Dung mang thai rồi, là con của bạn trai cũ cô ấy."

 

"Cái gì? Có thai?"

 

Tôi cố tình nâng cao giọng để thể hiện sự kinh ngạc.

 

Thẩm Mộc lập tức bịt miệng tôi, ra hiệu nhỏ tiếng vì tâm trạng Gia Dung đang không ổn định.

 

Tôi gật đầu, anh ta mới buông tay. Tôi phải cố nén ý định muốn khử trùng miệng mình, tiếp tục hỏi:

 

"Vậy định xử lý đứa trẻ thế nào? Tìm lại bạn trai cũ để tái hợp sao?"

Thẩm Mộc đáp:

 

"Cô ấy không muốn, nói sẽ tự mình sinh và nuôi con, làm mẹ đơn thân."

Tôi nhíu mày:

 

"Thế thì không được. Làm mẹ đơn thân đâu có dễ dàng? Cô ấy bốc đồng, sao anh cũng bốc đồng theo? Nếu không muốn tái hợp thì đừng giữ lại đứa trẻ."

Thẩm Mộc phản đối:

 

"Em nhẫn tâm vậy sao? Đó là một sinh mạng, sao có thể nói bỏ là bỏ?"

Tôi cười nhạt trong lòng, giọng lớn hơn:

 

"Nhẫn tâm? Anh không biết làm mẹ đơn thân khổ thế nào à? Cô ấy bốc đồng, nhưng gia đình không thể để cô ấy hành động cảm tính. Sau này, cô ấy sẽ hối hận."

Thẩm Mộc nhìn tôi, cương quyết:

 

"Em đã nói chúng ta là gia đình. Nếu cô ấy có chúng ta giúp đỡ, sau này cô ấy có hối hận, anh sẽ đứng ra chịu trách nhiệm."

Tôi gần như cảm động trước "tình cảm anh em" sâu đậm của Thẩm Mộc. Máu mủ ruột rà chắc cũng không bằng.

 

Tôi lấy danh nghĩa chị dâu để nói chuyện thẳng thắn với Gia Dung.

 

Ban đầu cô ta vẫn dè dặt với tôi. Nhưng khi biết tôi không phản đối việc cô ta giữ lại đứa trẻ, cô ta lập tức thả lỏng phòng bị.

Bạn cần đăng nhập để bình luận