CHÚNG TA CÙNG KHIÊU VŨ NHÉ
Chương 3: Triển lãm
【Xin lỗi!!!】
【Tôi thực sự không cố ý!!!】
【Tôi say quá, không kiểm soát được bản thân!!!】
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi nhắn tin xin lỗi Hứa Luyện như điên.
Tôi biết mình say rượu rất hay nói nhảm, nhưng không ngờ lại dám làm những chuyện mất điểm như vậy với Hứa Luyện.
Tôi hối hận quá!
Không lâu sau, tôi nhận được hồi âm của Hứa Luyện: 【6】
Tôi:【7?】
Hứa Luyện:【8】
Tôi không chút do dự mà "tranh thủ": 【Ấy! Ba đây.】
Ôi trời, không nhịn được.
Cả buổi sáng, tôi chìm đắm trong việc xin lỗi và xin lỗi. Đầu tiên là xin lỗi vì đã nôn lên người anh ấy rồi bỏ đi, sau đó là xin lỗi vì vô tình nhận làm ba anh ấy.
Thấy Hứa Luyện không trả lời nữa, Tiểu Tiểu liền bày mưu tính kế cho tôi.
"Chuyên ngành Hội họa của anh ấy không phải đang tổ chức triển lãm ở phòng tranh Thanh Phong sao, cậu đến đó lấy lòng anh ấy đi."
Tôi mới biết chuyện này, mười lăm phút sau, tôi cầm một ly Americano đá xuất hiện ở phòng tranh Thanh Phong.
Vừa đúng giờ ăn trưa, số lượng sinh viên đến xem triển lãm không nhiều, hầu hết đều tụ tập ở trung tâm phòng tranh, tôi liếc mắt một cái đã thấy Hứa Luyện đang ngồi ở đó.
Anh ấy đã cởi bỏ bộ vest đen tối qua, áo phông trắng và quần yếm denim dính vài vệt sơn, cả người toát lên khí chất nghệ thuật, anh ấy tỉ mỉ vẽ tranh, bức tranh phong cảnh dần dần được phác họa dưới bàn tay anh ấy.
Bán mì lạnh, chơi piano, vẽ tranh sơn dầu, Hứa Luyện, anh còn bao nhiêu điều bất ngờ nữa đang chờ tôi khám phá?
Tôi chen qua đám đông, đi đến phía sau anh ấy, anh ấy gần như không hề hay biết.
Cho đến khi, anh ấy dùng vài nét vẽ phác họa một người đàn ông mặc vest, trên áo vest có một vệt... chất nôn?
Tôi giật mình, ánh mắt rời khỏi bức tranh, phát hiện Hứa Luyện đang nhìn chằm chằm vào tôi.
Anh ấy cười như không cười hỏi tôi: "Cậu thấy vẽ thế nào?"