Người này cũng là phạm nhân bị lưu đày, trên khuôn mặt gầy gò như khỉ gầy nặn ra nụ cười nịnh nọt, chẳng biết hắn ta đã đứng xem bao lâu, hắn ta đột nhiên xông ra, cười hì hì cúi người hành lễ.
“Sai gia, bọn họ là người một nhà, người một nhà cùng nhau giấu giếm ngài thì có gì là khó đâu, hơn nữa nếu không phải trong lòng có gian trá, sẽ phản ứng lớn như vậy sao, chậc chậc tiểu cô nương đáng thương mặt còn bị đánh sưng vù, một câu thật cũng không nói ra được.”
Lời vừa dứt, ánh mắt sắc bén của quan sai lại nhìn chằm chằm vào cả nhà bọn ta.
Muội muội không ngờ có người lại tin nàng ta, cảm động đến liên tục gật đầu.
Ta lại muốn tiến lên tát nàng ta một bạt tai nữa, muội muội thật sự vừa ngu vừa độc, kiếp trước ta cứ nghĩ nàng ta chỉ là chưa trải sự đời, có chút ngốc nghếch.
Mới bị bộ dạng giả vờ lương thiện này của nàng ta lừa gạt hết lần này đến lần khác.
Mỗi bước mỗi xa
Đời này, dù ta biết bộ mặt thật của muội muội, nhưng khó mà đảm bảo phụ mẫu sẽ không tiếp tục bị nàng ta lừa gạt lợi dụng.
Ta kìm nén cơn giận trong lòng, nhìn về phía phụ mẫu.
Muội muội lúc này gật đầu, không khác gì trực tiếp thừa nhận mẫu thân cất giấu bạc, hoàn toàn không màng đến tình mẫu nữ giữa bọn họ.
Phụ mẫu hiển nhiên không thể hiểu được tại sao muội muội lại làm như vậy.
Khi ta đánh muội muội, dù họ không nói nhiều, nhưng trong lòng cũng không phải không có trách cứ, cho rằng hành vi của đại nữ nhi quá đáng.
Dù tiểu nữ nhi gây họa, nhưng chỉ là vô tâm.
Nhưng lần này có người đề nghị lục soát, muội muội lại vội vàng gật đầu, bộ dạng như thể chậm một bước thì sợ quan sai không phát hiện ra mẫu thân giấu đồ trên người vậy.
Trong phút chốc, hình ảnh muội muội hiền lành lương thiện trong quá khứ bị phá vỡ.
Tay phụ thân run rẩy buông thõng, ông và mẫu thân đã ân ái nhau nhiều năm, không ai sợ mẫu thân xảy ra chuyện hơn ông, lúc này hành động của muội muội hiển nhiên đã khiến ông rét lạnh tâm.
Sau một thoáng cân nhắc, phụ thân mặt không cảm xúc tát muội muội một bạt tai: “Cái đứa nghịch nữ này! Dám vu oan cả mẫu thân ruột, thật là lòng dạ hiểm độc!”
Ông muốn bảo vệ mẫu thân, chỉ có thể dùng sức mạnh hơn để đối phó với muội muội, tỏ ra vẻ vô cùng ghét bỏ.
Nếu không phải biết sự thật, ngay cả ta là tỷ tỷ ruột cũng sẽ nghi ngờ ký ức của mình trong quá khứ luôn rồi.
“Rầm!” Muội muội bất ngờ ngã nhào xuống đất, rồi lại một chiếc răng nữa văng ra.
Mẫu thân hít sâu một hơi, không nhìn bộ dạng thảm hại của muội muội nữa, đi thẳng đến chỗ quan sai: “Sai gia nếu không tin thì cứ lục soát ta đi, tội phụ tuyệt đối không dám cất giấu bất cứ thứ gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ca-nha-bi-luu-day-muoi-muoi-lai-qua-ngay-thang/chuong-4.html.]
“Huống hồ nếu ta thật sự cất giấu tiền bạc, tiểu nữ làm sao có thể lớn tiếng la làng lên, điều này có lợi gì cho con bé chứ.”
Mẫu thân càng làm sâu sắc thêm nhận thức về việc muội muội là một người có tính cách ương ngạnh, khó bảo.
Quan sai gật đầu đồng tình, quả thực, những lần áp giải tội nhân trước đây, ai mà giấu đồ chẳng phải cẩn trọng, ngay cả trẻ con cũng biết che giấu.
Phương Vân Y là một kẻ ngốc sao, mà lại tự vạch trần việc mẫu thân ruột mình giấu bạc?
Dù nghĩ vậy, quan sai vẫn cho người lục soát mẫu thân.
Tuy trong lòng phụ thân rất lo lắng, nhưng vẫn giả vờ vô cùng tự tin, ra vẻ thê tử mình trong sạch, tất cả đều là do tiểu nữ nhi cố ý vu khống.
Ta nhìn mẫu thân túm chặt khăn tay, lau đi bụi bẩn trên mặt, rồi lại xoa vết m.á.u của muội muội để lại, làm cho nó càng loang lổ hơn.
Dần dần an tâm lại.
Mẫu thân không giấu bạc, mà giấu một chiếc khăn tay thêu chỉ vàng, chiếc khăn này, cố ý dùng sợi chỉ vải thô để che đi sợi vàng, không bóc từng sợi ra thì căn bản không nhìn thấy.
Bây giờ lại càng thêm vết bẩn và m.á.u cục, ngay cả người kiểm tra cũng chỉ tùy tiện liếc mắt một cái, hoàn toàn không nhìn ra vấn đề của chiếc khăn tay.
Kiếp trước, mẫu thân cũng không bị lục soát ra đồ vật.
Ta lại vì đã nói trước cho muội muội biết mình giấu bạc ở đâu, nên bị lục soát ra, quan sai vì thế nổi giận mà lục soát lại tất cả các phạm nhân.
Khiến cả nhà bọn ta bị người khác không ưa, khắp nơi bị nhắm vào.
Lần này, mẫu thân đã qua được kiểm tra, quan sai cũng không làm khó bọn ta nữa: “Thôi được rồi, sau này trên đường cứ an phận một chút, nếu không đừng trách roi trong tay ta không lưu tình.”
Kiếp nạn này cuối cùng cũng đã qua, phụ mẫu nhìn nhau, đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
Muội muội nằm sấp trên đất, nghe nói mẫu thân không giấu đồ, lập tức càng ngây ngốc hơn.
Sau khi tất cả mọi người đều đeo gông xiềng, đoàn người bắt đầu khởi hành.
Cứ nghĩ lần này không liên lụy đến người khác nữa, con đường này sẽ thuận lợi hơn, không ngờ cả nhà bọn ta vẫn bị cô lập.
Mà người cầm đầu, chính là tên phạm nhân đã nhảy ra yêu cầu quan sai lục soát mẫu thân ta trước đó, hắn ta tên là Cao Lục.
Nhớ lại những gì đã trải qua ở kiếp trước, ta phát hiện việc cả nhà bọn ta bị cô lập dường như cũng có sự giúp sức của tên này.