BỒ ĐỀ TUYẾT

Chương 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

7.

Đây là thứ hai thấy cái tên "A Na Nhu".

Ôn Cảnh Tu từng ôm lấy , cầu xin đừng rời xa . Thì , là coi thành A Na Nhu, nữ tử mà chôn giấu trong đáy lòng.

Thánh tăng đài sen yêu, thể sa cõi hồng trần. Chỉ là, .

Một nỗi đau đớn đến muộn, chua xót và hổ, gần như lăng trì .

Hoàng hậu , nàng sắp đến kinh thành . Ta nhất định , chiếm giữ vị trí của khác vốn giống như một tên trộm, mất chút thể diện cuối cùng.

Trở về hậu viện, bắt đầu lục lọi rương chứa vật hồi môn.

May mắn là Thẩm gia tuy đông con, nhưng nương quên , cho cuốn Y thư truyền đời của Thẩm gia.

Thanh Tỏa rót cho một chén : "Tiểu thư, mắt Người đều đỏ , đám bắt nạt Người ?"

Ta lắc đầu, đầu tiên một năm ở phủ Quốc sư, nở nụ : "Chúng sắp thể rời , vui mừng quá đỗi!"

Khi màn đêm buông xuống, bưng chén thuốc sắc xong, đợi tháp Phật. Y phục cọ vết thương ngực, kìm mà hít một khí lạnh vì đau.

Y thư , để chữa chứng kinh mạch nghịch chuyển, cần dùng m.á.u ở tim dẫn thuốc. Trên thứ gì quý giá khác, chỉ còn nắm m.á.u nóng hổi ở tim thể cho .

Thanh Tỏa nức nở lắc đầu, chịu tay, chỉ thể tự . Ta soi gương ước lượng vị trí, cuối cùng hướng d.a.o về phía n.g.ự.c mà rạch xuống...

Cơn đau dữ dội ập đến, mồ hôi hột lăn dài, Thanh Tỏa đau lòng ngừng lau mồ hôi cho .

Sau cơn đau, là một sự giải thoát nhẹ nhàng. Chỉ cần uống thuốc, thể khỏe , sẽ còn nợ nần gì nữa.

Nhát d.a.o , cũng khiến đau đến tỉnh ngộ. Thẩm Sơ Nghi, ngươi và khác biệt một trời một vực, cho dù ngươi gì, cũng sẽ động lòng.

Trăng trời cao lạnh lẽo, gần quá sẽ tổn thương. Khoét m.á.u ở tim, cũng là khoét bỏ .

Ta nữa ...

Giờ phút , bưng bát thuốc vất vả sắc xong, chờ Ôn Cảnh Tu uống một ngụm.

Cá Chép Bay Trên Trời Cao

Người đến , mà là Hứa ma ma bên cạnh .

cao ngạo, chằm chằm chén thuốc trong tay , ghét bỏ bịt mũi : "Mùi vị gì thế ? Vừa tanh hôi, đen sì sì, thể cho uống ?"

Gió đêm thổi qua khiến khẽ run rẩy, mấp máy đôi môi tái nhợt, vội vàng giải thích: "Thuốc thể chữa bệnh cho Quốc sư Đại nhân, sắc hai canh giờ, còn..."

nhận lấy chén thuốc, đổ sạch mặt .

Mùi thuốc đắng chát hòa với mùi m.á.u tanh nhàn nhạt, bay trong gió. Vết thương ngực, dường như đau thêm một chút, vững.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bo-de-tuyet-ihym/chuong-4.html.]

khinh thường : "Phủ Quốc sư thiếu linh đan diệu dược, ngươi bớt phí tâm tư ! Đừng tưởng , ngươi dùng những thủ đoạn , chẳng qua là giả vờ đáng thương giả vờ hiền thục, gặp Quốc sư một !"

"Ta ..." Ta cúi đầu, cố nén những giọt nước mắt nóng hổi trong khóe mắt chảy ngược trong. Chiếc giày thêu ở đầu ngón chân bẩn, khoét tim lấy thuốc, cũng thèm uống.

Hình như, gì cũng đều sai.

Hứa ma ma lùi mấy bước, liên tục phủi vạt áo, sợ rằng chén thuốc sẽ dây bẩn : "Sau cần những việc nữa, Phật gia ghét nhất là những tâm tư trong sáng. Bớt mấy cái tâm tư đó , trong phủ Quốc sư vẫn còn chỗ cho ngươi dung , nếu ... Phật gia trách ngươi, cũng tha cho ngươi!"

the thé, lớn tiếng quát tháo. Khiến những gia nhân gác tháp Phật đều che miệng .

8.

"Ai dám uống thứ nàng , ai mà trong đó bỏ thứ thuốc sạch sẽ gì !"

"Phật tử tổn hao tu vi, chính là vì nàng dùng những thủ đoạn ai ?"

Ta xổm xuống, nhặt chiếc chén thuốc đập vỡ, bước .

Mỗi bước , tim đau nhói, chốc lát n.g.ự.c loang lổ một vệt m.á.u nhỏ.

Máu tim khoét cho , nhiều hơn nữa cũng thể bù đắp.

Vậy thì, hãy buông tha cho , cũng là buông tha cho chính .

Chưa kịp về đến chỗ ở, một nữa gặp thích khách ám sát.

Phủ Quốc sư loạn thành một đoàn, Hứa ma ma hoảng loạn kêu lên: "Có thích khách!"

hô lên một tiếng, c.h.é.m cổ.

Nhìn những kẻ áo đen đang đến gần, chiếc chén thuốc trong tay rơi xuống đất, xách vạt váy, khó nhọc chạy về.

Chạy đến tháp Phật, tựa cánh cửa sắt lạnh lẽo, còn đường lui.

Ta nghẹn ngào, liều mạng gõ cửa sắt tháp Phật: "Đại nhân, Đại nhân... cứu với!"

Bên trong, tiếng gõ mõ, tiếng tụng kinh từ bi thanh thản ngừng .

Trong cơn hoảng loạn, bên trong nhập định, thấy tiếng cầu cứu khản đặc của .

Từng chữ từng câu tụng niệm, gõ tim , như ngàn cân búa tạ giáng xuống, gõ đến mức m.á.u thịt be bét.

Hắn rõ ràng sắp chết, nhưng vẫn chọn lạnh lùng.

Hắn là Thánh tăng lòng thương xót chúng sinh, nhưng dành tất cả sự hận thù cho một .

Ta sắp c.h.ế.t , vết bẩn cà sa của cũng thể gột sạch.

Trước khi chết, nén nỗi đau nhói ở tim, run rẩy hỏi : "... Nếu bên ngoài là A Na Nhu, Đại nhân cũng sẽ thờ ơ, lạnh lùng như ?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận