BẠN TRAI ĂN CẮP VÉ SỐ TRÚNG THƯỞNG CỦA TÔI

CHƯƠNG 5

Hôm đó mua vé xong tôi cất vào balo, sau đó bận tìm nhà và làm việc nên quên mất.

 

Tìm vé ra, đối chiếu với dãy số chị Chi gửi cho tôi.

 

Ừm, tất cả các con số đều khớp. Vậy chẳng phải là tôi trúng thưởng sao?

 

Vé cào thì còn có quy tắc để xem, còn vé này, tôi nhìn trước nhìn sau cũng chẳng thấy ghi gì.

 

Đúng lúc chị Chi lại nhắn hỏi tình hình, tôi liền chụp ảnh tờ vé gửi cho bà.

 

Chỉ một lúc sau, tôi nhận được tin nhắn thoại 60 giây. Mở ra nghe, tiếng cười sảng khoái vang lên:

 

"Haha, chị đã nói mà, em gái, vận may của em còn ở phía trước. Em trúng giải 10 triệu, giải thưởng siêu lớn đấy! Chúc mừng, chúc mừng. Em còn là người đầu tiên ở thành phố Z trúng giải trên 10 triệu nữa. Quả nhiên, tránh xa kẻ tồi tệ, vận may tự khắc đến. Nhớ giữ kỹ vé số nhé. Ngày mai mang theo thẻ ngân hàng và chứng minh nhân dân đi lĩnh thưởng…"

 

Sau đó, bà gửi thêm hai tin nhắn thoại 60 giây, chỉ dẫn tôi toàn bộ quy trình nhận giải, nhắc tôi cẩn thận khi gửi tiền ngân hàng, xem kỹ các điều khoản để tránh bị dụ mua bảo hiểm đầu tư.

 

Giới hạn 60 giây của WeChat là cực hạn của ứng dụng, không phải của chị Chi.

 

Sau khi trò chuyện với bà, tôi cất kỹ tờ vé số rồi tiếp tục làm việc. Tối nay, chỉ có mình tôi tăng ca, văn phòng yên tĩnh đến mức chỉ nghe được tiếng gõ bàn phím của tôi.

 

Lần trúng 500.000 trước, tôi đã vui sướng đến phát cuồng, còn lên kế hoạch cho cả nửa đời sau, nào là mua nhà, kết hôn.

 

Lần này trúng 10 triệu, bảo không xúc động thì không thể, nhưng xen lẫn đó là một chút m.ô.n.g lung.

 

Đến 9 giờ tối, cuối cùng tôi cũng xong việc. Tôi trả phòng khách sạn, mang theo ít hành lý gọi một chuyến xe chuyên chở thẳng đến khách sạn 5 sao.

 

Bây giờ tôi là một "phú bà" có 10 triệu trong tay, xa xỉ một chút cũng chẳng sao.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận