BẠN TRAI ĂN CẮP VÉ SỐ TRÚNG THƯỞNG CỦA TÔI

CHƯƠNG 10 (HẾT)

Hắn thực sự nghĩ trò này còn tác dụng với tôi sao? Trước kia là vì tôi yêu hắn, giờ gặp hắn, tôi còn thấy ghê hơn cả nhìn thấy rác rưởi.

 

Trước đây, hắn cố gắng gửi lời mời kết bạn trên WeChat, đổi đủ loại số điện thoại để gọi cho tôi. Nhưng tôi mặc kệ, chẳng hề bận tâm.

 

Cuối cùng, hắn khiến tôi phải xóa tài khoản WeChat cũ, khiến nhiều ứng dụng bị mất liên kết, thậm chí còn phải ra ngân hàng đổi thông tin. Tôi tức giận mắng hắn không ngớt.

 

Hắn làm như không thấy vẻ mặt đầy chán ghét của tôi, còn định đưa tay kéo tôi.

 

Tôi chỉ tay vào hắn, lạnh lùng nói:

"Anh dám chạm vào tôi, tôi sẽ cho anh vào tù."

 

Hắn lập tức không dám động đậy, chỉ nước mắt nước mũi tèm lem, khổ sở nói:

"Tiểu Nhiên, anh sai rồi, thật sự sai rồi. Rời xa em thời gian qua, anh mới biết em là người anh yêu nhất. Anh bị dụ dỗ, nhất thời mê muội, giờ anh nhận ra sai lầm rồi. Em tha thứ cho anh được không? Anh không thể sống thiếu em."

 

Hắn vừa khóc vừa nói, diễn như thật, thu hút không ít người đứng xem.

 

Tôi lườm hắn một cái, định quay đi, không muốn nhìn hắn điên cuồng làm trò.

 

Hắn lại bám theo từng bước, gọi tên tôi như vong hồn:

"Tiểu Nhiên, đừng đi, đừng rời xa anh."

 

Tôi giận đến mức muốn g.i.ế.c người.

 

Dừng chân, tôi quay sang nhìn hắn, xung quanh vẫn còn đám đông đang xem kịch. Tôi chỉ vào hắn, lớn tiếng nói:

"Mọi người, chuẩn bị điện thoại ghi hình nhé. Tôi chỉ nói một lần thôi."

 

Chu Sướng lập tức tiến lại gần, miệng nói:

"Tiểu Nhiên, em tha thứ cho anh rồi đúng không? Chúng ta về nhà nói chuyện."

 

Hắn vừa nói vừa đưa tay định kéo tôi.

 

"Bốp!"

 

Tôi vung tay, một cú tát giòn giã vang lên.

 

Xung quanh lặng ngắt như tờ trong một thoáng.

 

"Tha thứ? Buồn cười! Tôi tại sao phải tha thứ cho kẻ ngoại tình? Nhân lúc tôi không có nhà, nhiều lần dẫn bồ nhí về ngủ. Lấy cắp vé số tôi mua trúng thưởng rồi biến mất không một lời. Giờ gặp khó khăn, muốn tôi gánh vác thay anh, rút hết tiền tiết kiệm của tôi để vá lỗ hổng của anh, muốn tiếp tục ăn bám tôi? Chu Sướng, tôi đã ngu một lần vì anh, đó là do tôi ngây thơ. Nhưng tôi sẽ không ngu thêm lần thứ hai đâu. Dẹp ngay mấy trò tính toán vặt vãnh đó đi. Tôi không yêu anh. Trong mắt tôi, anh chẳng khác gì một gã hèn hạ. Cút đi! Còn dám quấy rối tôi nữa, tôi báo cảnh sát!"

 

"Tiểu…" Hắn ôm má bị tôi tát đỏ bừng, định lên tiếng.

 

"Tên tôi mà cũng dám gọi nữa, tôi không ngại cho anh nổi tiếng hơn đâu!"

 

Một người xem lên tiếng bênh vực:

"Đồ đàn ông ngoại tình, ghê tởm quá! Còn ở đây diễn sâu, cút đi!"

 

"Đúng thế! Ban đầu cứ tưởng là đến để níu kéo bạn gái cũ, còn định khuyên cô ấy quay lại. Không ngờ hắn làm tôi thấy buồn nôn. Phải bồi thường tinh thần cho tôi đấy!"

 

Một bác gái góp lời làm Chu Sướng sợ đến vội vàng bỏ chạy, khập khiễng như chó mất chủ.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận