Bạn Tình Thứ Sáu Và Những Phút Giây Bên Nhau

Chương 9 - Moriyoshi Kouhei, Tuổi Mười bảy (4)

Lên năm ba, lần này Kouhei lớp H, Youta lớp A. Lại lần nữa vị trí lớp vẫn giữ nguyên khoảng cách cũ, không gian sinh hoạt tiếp tục tách biệt.

Tanita cũng bị tách lớp, nhưng cả hai vẫn ăn cơm trưa với nhau. Vì Kouhei hay tới tưới nước bồn hoa nên Tanita cũng chạy theo ăn trưa dưới sân trường. Đôi khi có thêm bạn bè của Tanita tới tham gia cùng. Bình thường là vậy.

「Lớp giờ không có anh Mizoguchi, nản quá đi. Động lực đi học của tớ….」 

Mới lên lớp chưa được tháng, không khí trong lớp u ám lạ thường. Khi cậu ra khỏi lớp đứng đợi Tanita, bỗng nghe thấy mấy cô bạn đứng ở cầu thang cạnh lớp H than vãn. Thường cậu không hay để ý chuyện người khác, nhưng chỉ cần nhắc tới Youta, tai cậu tự động vểnh lên.

「Anh Mizoguchi hay đứng ở cầu thang lắm á」

Lén nghe….chuyện của Youta.

「Ể, có sao?」

「Ừm, không biết làm gì, cứ đứng đây nhìn ra ngoài. Lần nào tớ cũng thấy anh ấy đứng một mình. Giờ nghỉ trưa, cả sau giờ học nữa. Chỗ…..tạm nghỉ giữa tầng ba tầng bốn ấy, anh ấy đứng đó đăm chiêu ngắm nhìn bên ngoài」

「Ê, tò mò nha. Tớ thích anh Mizoguchi từ khi thấy anh ấy đăng ký phụ trách chăm hoa á. Vì anh ấy mà tớ cũng tham gia. Chăm hoa kiểu mới」

「Chăm hoa vui mà. Nhất lúc chơi oẳn tù xì với anh Mizoguchi, mà ảnh thua」

「Kou…hei」

Nghe tiếng gọi, cậu quay lại thấy Tanita đi ra khỏi lớp G, phấn khởi giơ cao hộp cơm. Tanita nhe răng cười bước tới ôm lấy vai Kouhei「Đi ăn thôi」, Kouhei gật đầu「Ừ」

Muốn đi xuống vị trí bồn hoa cần đi qua đám con gái đang tám nhảm. Tanita đi trước, bước xuống cầu thang. Khi đi ngang qua mấy cô bạn cùng lớp tám nhảm về Youta, mấy cô nàng không nhìn cậu,  đổi sang chuyện khác「Nè, may ghê bọn mình vẫn cùng lớp」 

Bước tới chỗ tạm nghỉ, Kouhei đừng lại. Tanita đứng dưới ba bậc nghiêng đầu khó hiểu.

「Kouhei? Sao vậy?」

Kouhei đứng ở vị trí Youta hay đứng nhìn ra bên ngoài.

Chỗ này gắn kính nên có thể nhìn ra toàn cảnh sân trường. Ngoài trời không một gợn mây, khu phố cạnh trường cũng thấy rõ. Quang cảnh bên ngoài từ chỗ này nhìn ra đẹp thật. Youta chắc chắn thường xuyên nghỉ trưa ở đây.

Đột nhiên Tanita đứng bên cạnh lên tiếng.

「A! Ở đây cũng thấy được bồn hoa kìa」

Cậu nhìn theo hướng Tanita chỉ, khẽ nói「Ừm」. Kouhei mắt yếu nhưng vẫn thấy đôi chút.

「Ừm. Không ngờ thật」

「Này, đứng đây canh đi. Coi đứa nào đua rau của năm hai. Chỗ này canh me được đó」

Kouhei không hay đi cầu thang phía này nên không biết từ đây có thể thấy được vị trí bồn hoa. Gần đây có người hay lén nhổ rau của năm hai, Muroi lần nào cũng làu bàu trong mấy buổi họp. Cậu ta xót của, hỏi 「Anh Kouhei, chỗ anh có bị không?」 nhưng cậu lúc đó chỉ lắc đầu, giờ có chỗ này biết đâu bắt được thủ phạm thật.

Đi theo Tanita đang vui vẻ đi trước, Kouhei nhớ lại….chuyện mấy cô bạn mới nói.

Không ngờ Youta cũng tham gia phụ trách chăm hoa. Hồi cấp hai Youta cũng chung nhóm trực nhật phụ trách chăm sóc cây cối trong trường với cậu, mà lần đó cả hai vốn bị bắt ép tham gia. Lên cấp ba rồi mà vẫn dính chung…..Kouhei không khỏi mỉm cười chua chát. Hẳn do Youta thua trò oẳn tù xì thôi. Chứ làm gì có chuyện vì Kouhei mà tham gia.

Lại biết thêm chuyện về Youta. Ở trường, Kouhei không cần phải đi dò hỏi chuyện Youta mà chỉ cần đi dạo một vòng cũng nghe được vài ba chuyện. Không còn đi làm thêm ở quán cà phê sách, Kouhei mất đi sợi dây liên kết với Youta. Lên năm ba ngập đầu trong các kỳ thi, mấy chuyến đi tham quan cũng bị dẹp bỏ, nhà đã không còn sát bên, lớp học….mỗi đứa một đầu hành lang.

Chuyện về Youta, cậu chỉ có thể nghe qua miệng người khác. Mà đúng là nên phải như vậy, một kẻ tầm thường như cậu chỉ nên đứng một góc dõi theo người nổi tiếng nhất trường, Youta.

Lại gần một năm nữa trôi qua. Mùa xuân lại về, sân trường ngập tràn hoa mận nở.

Khi bước vào kỳ tuyển sinh, năm ba được tự do đến trường. Kết quả kỳ thi đại học đợt đầu đã công bố, Kouhei thành công bước vào đại học. Mặc dù không nhất thiết phải đến trường nhưng cậu vẫn tới đều đặn một tuần vài lần để tiếp tục học tập. Trường học bắt đầu mở cửa lại vào ngày kia, rồi chuẩn bị cho lễ tốt nghiệp.

「A, Moriyoshi à」

「………………A?」

Đang khi bước đi trên hành lang vắng vẻ, bỗng có nam sinh bước ra khỏi lớp thực hành địa chất nắm đối diện thư viện.

Đột nhiên bị bắt chuyện, Kouhei có chút bối rối. Cậu ta cười tươi bước lại, tay chỉ vào bản thân.

「Tôi, bạn Youta」

「A, à……」

Nhìn kỹ lại cậu mới nhận ra. Là Seki Kento.

Lúc nào cũng đi cạnh Youta, và là bạn thân cận nhất của Youta. Mái tóc nâu bóng mượt đặc trưng, nghe nói cậu ta là thành viên trong câu lạc bộ bóng rổ.

Ngoại hình tốt, tính cách tốt, rất nổi tiếng trong đám con gái. Học cùng lớp với Youta năm hai năm ba.

Một người xa lạ Kouhei không bao giờ với tới. Cậu ta cười hớn hở nhẹ nhàng khoe khoang.

「Youta cũng đậu đại học rồi á. Trường Y đó」

Kouhei chớp mắt liên hồi. A…..vậy, tốt quá. Thật may Youta cũng đậu đại học nhưng nghe tới tên trường, cậu có chút buồn rầu. Mà sao cậu ta lại nói chuyện Youta với cậu. Seki không biết Kouhei đang ngập đầu nghi ngại, tiếp tục bô bô.

「Giống Moriyoshi chứ?」

Kouhei nghiêng đầu. Đúng là cậu từng nghĩ ứng tuyển trường Y nhưng mà cậu thay đổi nguyện vọng rồi. Kohei ngập ngừng trả lời「Tôi, trường H」

「………..Hả?」

Nụ cười trên mặt Seki đông cứng. Phải vài phút sau mới dẹp bỏ nụ cười sượng ngắt trên mặt. Cậu ta thôi cười, nghiêm túc nhìn về phía Kouhei, khiến cậu luống cuống không biết sao.

「A, vậy à…….hể. Đúng rồi ha. Trường H à, đỉnh vậy…….. Mà bình thường Moriyoshi giỏi sẵn rồi mà nhờ」

「………..À, ừm, cảm ơn?」

「Ừm…..khác trường à……」

Hành lang có chút tối, không chắc lắm, hình như vẻ mặt Seki có chút lo lắng. Bầu không khí ngượng ngùng kéo dài, Kouhei chịu thua trước lên tiếng「Tôi đi trước nha」, nói rồi tính đi tiếp. Nhưng, Seki lại nói.

「Cậu nói với Youta chưa?」

Kouhei ngớ người khựng lại, nghiêng người hỏi「Youta? Tại sao?」

「Tại sao ấy à……………..ừmー」

「Tôi không nghĩ Youta quan tâm tôi học trường nào đâu」

Seki cắn môi. Thấy vậy cậu càng khó hiểu, nhưng rồi Seki lại cười.

「Mà, ừ. Chúc mừng Moriyoshi đậu đại học cái đã, chúc mừng cậu nha」

「Cảm ơn」

「Đại học vui nha. Vậy, gặp sau nha」

Ai mến mộ Seki đều hay nói cậu ta『năng nổ thật ấy』. Gặp lại sau, thói quen cậu ta hay chào với bạn bè cứ như thể còn có ngày mai à. Với độ thân thiện này, Kouhei cũng mỉm cười khẽ gật đầu. Seki đi về phía cầu thang. Cậu ta, có lẽ cậu sẽ không còn cơ hội gặp lại nữa. Youta cũng vậy.

「Trường Y……….à……………」

Thật may khi cả cậu và Youta đều học chung với nhau từ tiểu học cho hết cấp ba, nhưng rồi cũng chỉ tới đây.

Cũng tới lúc phải tách ra.

Mùa thu năm ngoái……Sau buổi tối nói chuyện trong chuyến tham quan, cậu cứ ngỡ bản thân đã tới gần thêm một bước .

Nhưng giờ đường ai nấy đi. Khoảng cách ngày càng kéo dài.

Ngày Youta bảo cậu『Biến đi』hồi cấp hai, Kouhei đã không thể nào quay lại đứng bên cạnh cậu ấy. Sau này khoảng cách cả hai càng xa hơn, xa tới mức cậu còn thấy bóng dáng cậu ấy nữa.

Nhìn theo bóng dáng Seki khuất dần, Kouhei đi lại gần máy bán hàng tự động. Cạnh bên máy bán hàng tự động có máy nước lạnh. Mang theo trái tim nặng trĩu bước lại gần rót nước. Phòng học cạnh đó có tiếng nói chuyện.

「Nãy là Seki nhỉ」

「Với Moriyoshi?」

Đi đâu cũng nghe chuyện người quen. Nhưng giờ cậu mới nhận ra.

Mọi người nói rất nhiều chuyện, còn Kouhei chỉ nghe thấy mỗi chuyện Youta. Thân xác này…..trái tim này. Cho dù có u sầu buồn bã tới đâu, chỉ một chút thôi cũng làm cậu xao động.

「Anh Mizoguchi có năm người bạn tình đó」

「Vãi vậy. Tớ mới đứng cạnh anh ấy thôi, tim đã đập thình thịch rồi. Ê mà anh ấy là Bi* à?」

Bi….?

*Bisexual: chỉ người có xu hướng tình d.ụ.c cả nam lẫn nữ.

Nước tràn ra khỏi miệng bình. Lạnh buốt đầu ngón tay. Mấy giây sau Kouhei mới tắt được van nước.

「Hả, thật. Bi á, vậy nam cũng được?」

「Nhóc Muroi năm hai đó. Nhóc dễ thương lúc nào cũng quấn lấy anh Mizoguchi ấy. Hậu cung của anh ấy đó!」

Kouhei há họng sốc ngu người. Hai tay cầm chặt lấy bình nước đầy và nắp. Mắt trợn lớn không thể nhắm lại.

……………Muroi. Đúng là cậu ta học cùng trường cấp ba, từ hồi cấp hai cậu đã biết tới cậu ta vì cùng chung nhóm trực nhật. Hồi cấp hai, Muroi còn thường hai nói chuyện với cậu hơn bây giờ nhiều.

Tuy nhiên bên cạnh Youta đã không còn vị trí dành cho cậu, mà là Muroi.

「Gì mà cả nam lẫn nữ vậy. Sao chúng ta có cơ hội đây? Sắp tốt nghiệp rồi」

Chuyện Muroi với Youta, cậu không chắc thật không. Nhưng nhờ vậy cậu mới biết được chân trời mới.

Tốt nghiệp. Không còn gặp lại.

…………Nếu vậy nên nói ra nhỉ, tất cả cảm xúc của bản thân.

Chỉ cần có thể giữ liên lạc được với Youta, bắt cậu làm gì cũng được. Không thành người yêu cũng được. Đã không thể thành bạn bè, vậy thì cứ giữ mối quan hệ thể xác đi, thứ mấy cũng được.

Chỉ cần còn giữ liên lạc với nhau là được. Niềm vui của tham làm và dục vọng. Không nghĩ bản thân lại chất chứa những ham muốn mãnh liệt tới vậy. Nhưng mà đây vốn là bản năng. Tình yêu chưa bao giờ là thứ tốt đẹp.

Bởi chính cậu đang ghen tị tới phát điên với những người được gọi là 『bạn tình』, lồng ngực đau tới điên dại.

Ghen tị họ đứng cạnh Youta, Kouhei cũng muốn bước vào vũng bùn này.

Sáu hay bảy cũng được, chỉ cần ở bên Youta một lát thôi cũng được. Cậu muốn chạm vào Youta. Thở chung bầu không khí, gần sát bên nhau. Đó sẽ thành những phút giây hạnh phúc nhất đời cậu.

Kouhei đặt bình nước xuống nền gạch. Lấy điện thoại cậu mua sau khi kết thúc kỳ thi vào đại học. Mở khóa, ngón tay run rẩy gõ vào thanh tìm kiếm trong trình duyệt. 

Nhấp vào trang 『Phép tắc bạn tình』. Xác nhận mục lưu ý. Trong đó đề rõ một hàng dài.

「………..Không được bước lãnh địa đối phương」

Cậu không muốn làm phiền cậu ấy. Kouhei biết bản thân đặt tất cả tình cảm nơi Youta nên để tránh khiến cậu ấy cảm thấy áp lực, mấy lưu ý này cần phải tuân thủ. Với từng này, Kouhei chắc làm được.

「Để có thể gặp gỡ mọi lúc. Không hẹn hò. Không đòi hỏi. Thuận tiện…………..…」

Có thể ở bên cạnh Youta.

「Không được…….đòi hỏi tình cảm từ đối phương」

Trái tim vụn vỡ dù không ai đập nát. Vậy thì đập đi rồi kết thúc tất cả.

Nếu Youta chấp nhận một mảnh vụn thôi cũng đủ với cậu.

「Được rồi」

Cố hít thở đều. Đứng sau lưng Youta đang đi phía trước.

Hai mươi tháng ba. Lễ tốt nghiệp kết thúc vài giờ trước. Bầu trời cao trong xanh phản chiếu dưới mấy vũng nước bên lề đường.

「Youta」

Youta đứng cách cậu mấy mét từ từ xoay người lại. Kouhei nuốt nước bọt. Youta đang mặc vest. Bộ đồ đó hợp với cậu ấy tới mức khiến cậu ngây dại.

「Kou」

Youta vừa gọi tên cậu vừa bước lại gần. Kouhei căng thẳng tới mức không biết phải làm sao.

Nhưng cậu quyết tâm rồi. Sợ hãi và run rẩy, không giống nhau.

「Sao cậu lại ở đây?」

Một câu hỏi đương nhiên. Hai người đang ở gần nhà Youta, khu chung cư cậu từng sống.

「A…….tớ, định sống một mình sau khi lên đại học」

「Hả?」

Youta không rõ lời không đầu không đuôi của Kouhei mới nói.

Hơn một năm rồi không nói chuyện, không giống Kouhei ôm trong mình mối tình đơn phương với Youta, Youta vẫn trầm lặng như mọi ngày. Chắc Youta đang nghĩ đây là cuộc trò chuyện sau bao ngày xa cách với bạn thuở nhỏ, nên mỉm cười.

「Sống một mình? Sướng vậy」

「Không, không xa nhà mẹ tớ lắm, chỉ là căn hộ đó quá nhỏ với ba người. Tớ cũng có học bổng nên là. Nên là tính sống một mình」

「Ra là vậy」

「Vậy nên, cái đó, ừm………」

「Này, lâu rồi cậu không tới đây đúng chứ?」

Youta nheo mắt, nụ cười có chút cứng nhắc.

Bị bắt chuyện đột ngột thế này chắc cậu ấy khó chịu lắm. Nửa trong cậu muốn xin lỗi nhưng nửa còn lại tham luyến phút giây đứng đây nói chuyện với Youta, chỉ vì cậu là kẻ thực dụng nên mới vài phút giây trôi qua thôi mà đã vui mừng tới phát khóc.

Chỉ là nếu cứ tiếp tục thế này sẽ kết thúc mất. Kouhei run rẩy nói nhỏ.

「………Không phải」

Nhịn không nổi cậu cúi đầu xuống nhìn đi chỗ khác. Không được. Không được nhìn đi chỗ khác.

「Youta」

Kouhei ngẩng mặt lên, nhìn thằng vào Youta.

「Tớ…………..」

Tớ, luôn……. Ngay lúc mở miệng ra nói, cổ họng như bốc cháy.

Lồng ngực nóng bừng, cậu khóc mất. Cứ muốn khóc lớn rồi gào lên, Kouhei nhắm chặt mắt lại trong giây lát. Youta lần đầu gặp gỡ rồi lớn dần theo thời gian cứ lướt qua trước mắt cậu như đèn kéo quân. Tất cả vẻ mặt Youta cậu từng thấy, nụ cười rực rỡ, ánh mắt lạnh lùng. Tất cả, tất cả cậu đều cất giấu trong tim đến tận giờ phút này. Dù có đau đớn như thế nào cậu cũng không muốn từ bỏ. Thế nên cậu.

Lấy hết dũng khí.

「Youta. Tớ, đã luôn thích cậu」

Giọng nghẹn ngào chực khóc. Tự mình nói tự mình rung động.

Cảm giác lúc này thật lạ. À. Cậu đã luôn thích Youta mà………….

Tim đập loạn hạnh phúc, Kouhei bất giác mỉm cười. Youta mở to mắt vì sốc.

「Tớ đến để nói chuyện này」

 Cậu ấy không nói lời nào. Chắc Youta hoang mang lắm khi bị tỏ tình thế này.

Xung quanh tĩnh lặng kéo dài. Kouhei vì lần đầu tiên nói ra『thích』nên đầu óc lâng lâng bất động, mãi sau mới nhận ra Youta đang khó xử, cậu như bị dội một gáo nước lạnh. Kouhei vội nói.

「Xin lỗi, tự nhiên lại…… Đại học,…..Chúc mừng cậu. Tớ, a, nghe, cảm ơn cậu đã nghe tớ nói」

Lời tỏ tình chóng vánh. Cậu đã từng nghĩ tới chuyện bản thân sẽ thành một trong số những người bên cạnh cậu ấy, nhưng có vẻ thực tế không dễ dàng.

Đầu óc nóng dần lên. Cơ thể cuối cùng cũng bắt kịp suy nghĩ. Không được, cứ thế này cậu sẽ ngất mất. Vậy nên, cậu quay gót「Vậy tớ….」――ngay lúc đó.

「Cái đó」

Chân Kouhei tự dừng lại.

Cậu quay người lại ngay lập tức, chưa kịp nghĩ suy. Youta đứng gần đó. Vẻ mặt nghiêm túc nhìn xuống Kouhei.

「Thích, kiểu bạn bè?」

「………….A, cái đó……」

Khi bị hỏi lại, cậu ngậm chặt miệng. Thấy Kouhei bắt đầu căng thẳng quá mức mà luống cuống, Youta đổi câu hỏi.

「Kiểu muốn làm với tớ?」

Kouhei nín thở. Youta hỏi lại.

「Kiểu đó?」

「Ư, ừm…… Đúng vậy. Tớ, kiểu đó………Youta」

Xin lỗi. Là bạn từ nhỏ với nhau, vậy mà lại có những suy nghĩ dơ bẩn với cậu. Thật lòng xin lỗi cậu.

Kouhei muốn xin lỗi nhưng đầu óc rối loạn. Câu từ rối tinh rối mù không sao diễn tả thành lời. Trước khi Kouhei bật khóc trả lời, Youta nhỏ giọng đáp lại.

「Ừm」

Kouhei mở to mắt, đơ người.

……..Nãy, cậu ấy nói? Ừm…. Là được. À?

「………Vậy giờ」

Vẻ mặt Youta lạnh nhạt đến khi quay người đi. Đầu cúi xuống không rõ sắc mặt, nói.

「Liên lạc sau nha」

「A, ừm…..」

Nghe cậu đáp lại, Youta khẽ gật đầu. Kouhei thấy mọi chuyện không chân thật lắm, khẽ nói「tớ biết rồi」

Cơ thể bỗng lùi lại. Chuyện này sao lại dễ dàng tới vậy. Cơ thể cứng đờ mới nãy dần cử động lại. Nhanh nhẹn hơn mới nãy. Trái tim tưởng chừng như ngừng đập, giờ phát hiện ra vẫn còn sống liền sống chết đập loạn bù lại khoảng thời gian vừa rồi. Ngay lúc đó.

「Kou, đợi đã」

Tay bị nắm lấy, Kouhei đứng lại.

Mới bước mấy bước Youta đã thở hổn hển. Cậu ấy nuốt nước bọt rồi mới hỏi.

「Tớ nói liên lạc nhưng, sao đây」

「A……à, đúng rồi」

Kouhei bừng tỉnh. Luống cuống đưa tay vào túi.

「Tớ, có điện thoại rồi」

「Vậy à?」

Youta ngạc nhiên. Kouhei lấy điện thoại ra, vội vàng mở danh bạ. Rối loạn tới mức không nhớ số điện thoại bản thân là gì, ngón tay run run. A, đây.

「Cậu cứ gọi số này đi」

「Ừm」

Youta tay lướt nhanh trên màn hình nhập dãy số vào điện thoại mình. Kouhei không biết phải nói gì, đành gọi「Youta」

「Cậu gọi tớ lúc nào cũng được」

Youta im lặng nhìn Kouhei rồi gật đầu.

Kouhei cố cười thật tươi, lùi lại một bước.

「Vậy, gặp sau nha」

「Gặp sau」

Youta mỉm cười. Nụ cười đầu tiên sau khi Kouhei tỏ tình.

….A, xong rồi.

Kouhei quay lưng đi, lần này mau chóng rời khỏi. Nếu tiếp tục nói tiếp cậu rớt nước mắt mất. Cố hít thở sâu bình tĩnh lại, nhưng bên tai vẫn văng vẳng lời nói của Youta.

『Muốn làm với tớ?』

Hít sâu, hít thật sâu. Hết lần này tới lần khác, không ngừng lặp lại.

Tới khúc rẽ, cậu đứng lại. Hai chân run rẩy dữ dội. Cậu gần như không thể đứng vững, phải dựa vào cây cột điện kế bên. Mới rồi, không thể tin được. Là thật. Không phải mơ.

Nhìn xuống điện thoại. Nối được rồi, một sợi dây liên kết.

Thứ sáu….nhỉ…..

Lần đầu cả hai làm với nhau là đêm đầu tiên ở phòng Youta sau khi cậu tỏ tình.

Lần đầu rất đau. Cậu đã đọc đi đọc lại rất nhiều lần『Phép tắc bạn tình』, rồi làm theo hướng dẫn trên mạng chuẩn bị trước để Youta thấy thoải mái khi làm. Thậm chí sợ cậu ấy thấy phiền liền nói dối「Tớ từng làm rồi」. Để được ở bên cạnh lâu hơn, cậu còn thành thật khai báo「Nay tớ nghỉ」

Vậy nên Youta mới yên tâm ôm lấy cậu. Chỉ là rất đau.

Sự xâm nhập của dị vật gây áp lực rất lớn tới cơ thể. Sau khi làm xong, kiểm tra lại mới thấy có vết máu dính trên áo Kouhei, hình như phía dưới bị rách đôi chút. Cậu vội vàng giấu đi, không cho Youta thấy.

Không chỉ cơ thể. Khi thấy Youta thành thục đeo bao, tim Kouhei như thắt lại, đau, không sao giải tỏa được.

Nhưng cũng rất vui. Vui vì Youta có phản ứng với cậu. Khi làm tới cuối cùng cậu gần như muốn hét lớn vì hạnh phúc. Cậu chạm vào Youta rồi hít chung một nhịp thở. Nhìn nhau ở khoảng cách gần nhất, mỗi khi thì thầm môi như chạm vào nhau. 「Youta」

Chỉ là mọi chuyện không thể kéo dài mãi. Youta không nói lời nào bế ngang Kouhei vào phòng tắm. Này là cách thức ở chung với bạn tình, không phải người yêu đúng chứ.

Mà, không sao. Cậu biết ngay từ đầu rồi. Đọc đi đọc lại bao nhiêu lần rồi mà. Trong khi Youta còn đang tắm, Kouhei tự sửa soạn lại bản thân.

「――Kou, này」

Tuy nhiên lúc về, Youta lại đưa cậu, mười ngàn yên.

…………Sau đó cậu không nhớ về căn phòng bản thân sống mình như thế nào.

Kouhei không biết. Chuyện này cậu không thấy ghi trong những điều cậu đã đọc qua. Cậu không biết việc đưa tiền sau khi làm có nghĩa là gì.

「……ư」

Sau khi về tới phòng, Kouhei nắm chặt tờ tiền. Cậu hoàn toàn không hiểu được, sao đưa cho cậu.

――――Tại sao? Bồi thường….? 

Kouhei không hiểu. Được cho mười ngàn yên, sao lại đau tới mức này.

「Youta……………」

――――Dù có đau cỡ nào, tớ vẫn muốn ở bên cạnh Youta. Chỉ cần ở bên cạnh cậu, tớ mới thấy yên bình và hạnh phúc, hơn rất so với đau đớn.

Kouhei, ngu ngốc trao đi tình cảm tới Youta, sẵn sàng chấp nhận mọi tổn thương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận