Bạn Cùng Bàn Là Soái Ca Lạnh Lùng

C3.

5,

 

Chiều hôm đó, sau giờ học, tôi nán lại để dọn dẹp lớp.

 

Lâm Khải ngồi ở bàn.

 

"Tôi nghe mấy người nói cậu bảo vệ tôi."

 

Tôi không kiềm được mà lên tiếng, dù bản thân chẳng chắc muốn nghe câu trả lời.

 

Lâm Khải ngẩng đầu, ánh mắt lãnh đạm nhìn thẳng vào tôi.

 

"Họ nói gì không quan trọng."

 

Tôi nhíu mày, bước đến gần anh.

 

"Thế tại sao cậu lại làm vậy? Cậu đâu cần quan tâm đến tôi."

 

Anh im lặng một lúc, sau đó đáp lại.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận