Bạn Cùng Bàn Là Soái Ca Lạnh Lùng
C2.
3,
Buổi chiều hôm đó, tôi vừa rời cổng trường thì bắt gặp Lâm Khải đang dựa vào chiếc xe đạp, dáng vẻ ung dung như đang chờ ai đó.
Tôi bước nhanh qua, giả vờ không thấy anh.
Nhưng vừa đi được vài bước, giọng nói quen thuộc đã cất lên phía sau:
"Cố An, lại đây."
Tôi quay lại, Lâm Khải nhìn tôi, đôi mắt vẫn lạnh lùng như mọi khi.
"Cậu biết mấy người hôm qua không?"
Anh hỏi, nhún vai, giọng điệu bình thản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận