Ánh Bình Minh Bắt Đầu Từ Bạch Tháp

Chương 6

9

Thanh Thanh rời đi vào ngày hôm sau.

Tôi hỏi Nhã Tri đã nói gì với con bé, Nhã Tri cười nói đó là bí mật.

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, thoáng chốc đã đến giao thừa.

Tôi dẫn hai đứa trẻ đi sắm đồ Tết, Trình Trình thi cuối kỳ rất tốt, vênh mặt lên yêu cầu tôi mua cái này mua cái kia.

Đêm 30, hai chị em dán câu đối trước cửa, cãi nhau chí chóe vì chuyện phân biệt câu đối trên dưới.

Buổi tối đi đốt pháo hoa, Nhã Tri thậm chí còn phấn khích hơn cả Trình Trình, bố Nhã Tri thấy chúng vui, vung tay lên kéo hẳn một thùng pháo về.

Tôi lì xì cho mỗi đứa một phong bao to, Trình Trình phấn khích nghịch ngợm đến nửa đêm, Nhã Tri cũng cười đến cong cả khóe mắt.

Cuối cùng cũng nghịch ngợm xong, tôi nhận được điện thoại của Thanh Thanh:

"Mẹ, con nhận được lì xì rồi, chúc mẹ năm mới vui vẻ."

Tôi cười: "Năm mới vui vẻ, con vẫn chưa ngủ sao? Trước đây thức đêm giao thừa con là người đầu hàng đầu tiên mà."

Đầu dây bên kia im lặng một lúc, rồi chuyển chủ đề nói mấy ngày nữa sẽ đến chúc Tết chúng tôi.

Từ sau lần nói chuyện đó, Thanh Thanh thỉnh thoảng lại gọi điện cho tôi tâm sự chuyện gia đình.

Nhưng lần này tôi cảm thấy có chút không ổn.

"Nhã Tri, con ngủ chưa?"

Nghe xong câu hỏi của tôi, Nhã Tri suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Nhà họ Khương không có thói quen thức đêm giao thừa, chú Khương phải tham gia tiệc cuối năm, toàn là bạn bè làm ăn, lần nào cũng uống say."

"Dì Khương thì không bao giờ thức khuya, 10 giờ đã đi ngủ rồi."

Tôi: "Vậy nhà họ Khương thường làm gì vào dịp Tết?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận