Xuyên Thành Mẹ Kế Lâm Đại Ngọc

Chương 17

Hắn vừa xông lên, Anh Đào lập tức chắn trước mặt Đại Ngọc.

Cũng không thấy Anh Đào ngăn cản thế nào, Bảo Ngọc lại không thể tiến thêm một bước.

Ta nổi trận lôi đình, nhìn Vương Hi Phượng cùng những người khác, quát: "Ta không ngờ Giả gia lại tiếp đãi khách như vậy! Một lời không hợp liền xông lên đánh người sao?! Giữa kinh thành, dưới chân thiên tử, lại có kẻ dám giam giữ người nhà đại thần triều đình, còn muốn ra tay đánh người, thật là to gan!"

Bảo Ngọc sững sờ, lắp bắp nói: "Ta... không phải, ta, ta không có, ta không có ý muốn đánh Lâm muội muội..."

Nhưng Vương Hi Phượng đã nhanh chóng hiểu ý ta, lập tức chắn trước mặt Bảo Ngọc, lo lắng nói: "Ôi chao Bảo nhị gia của ta ơi! Cậu giận dỗi đánh chúng ta thì cũng thôi, sao lại đánh cả Lâm muội muội!"

Bảo Ngọc sốt ruột, quên cả khóc, vội vàng muốn giải thích.

Nhưng ánh mắt Đại Ngọc nhìn hắn, chỉ còn lại sự thất vọng.

Mượn cớ Bảo Ngọc nổi cơn điên, hành động lỗ mãng, ta bèn đưa Đại Ngọc rời khỏi đó.

Lâm Như Hải bên kia nhận được tin, vội vàng kết thúc câu chuyện với Giả Chính cùng những người khác, rồi đến hội hợp với mẹ con ta.

Trên đường về, ba người chúng ta cùng ngồi chung một cỗ xe ngựa.

Sắc mặt hai người bọn họ đều có chút không tốt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận