Vượt phó bản kiếm tiền phần 21: Omega Duy Nhất

Chương 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

25.

 

Trăng tối gió mát, các vì sao ẩn nấp.

 

Chẳng bao lâu, xe bay Ngân Dực đưa chúng tôi đến trại mồ côi.

 

Vừa đến nơi, một thiếu niên đẹp trai mặc áo sơ mi trắng, áo da đen đã thu hút ánh nhìn của chúng tôi.

 

Thiếu niên đứng dưới gốc cây hương trà, thanh thoát như gió dưới rừng.

 

Trong một đêm đông lạnh lẽo như thế này, trên người cậu ta không hề có chút cô đơn, chỉ có một vẻ thanh nhàn tự tại - đó là Bách Lý Thanh Phong!

 

Không ngờ lại gặp nhanh như vậy!

 

Thanh Phong nhìn Hạo Nguyệt, Hạo Nguyệt nhìn Thanh Phong.

 

Hai người đồng thanh.

 

"Sao lại giống tôi y như đúc vậy?"

 

Ngay sau đó, hai người cùng cười nhạt.

 

"Cừu nhân bản? Kinh tởm!"

 

Sau khi chế giễu lẫn nhau, cả hai lại cùng giật mình.

 

"Giống đến vậy sao? Không! Đâu có giống! So với bản thể của tôi thì chẳng bằng một phần vạn."

 

Nói xong, sắc mặt Thanh Phong và Hạo Nguyệt cùng thay đổi.

 

"Sản phẩm của phòng thí nghiệm nào vậy? Ai muốn nhân bản tôi? Rốt cuộc là mục đích gì?"

 

Ngay sau đó, cùng nói.

 

"Chắc chắn là tên khốn Ai Lợi Âu của Tập đoàn Ngân Hà thèm muốn nhan sắc thần tiên của tôi nên mới chế tạo ra ngươi, con cừu nhân bản dâm tà xấu xa kinh tởm, mong muốn cướp đoạt vị trí thần tượng trong trái tim hàng trăm triệu thiếu nữ của tôi!"

 

Quả nhiên là anh em sinh đôi! Thật là ăn ý.

 

Ngay cả câu dài phức tạp như vậy cũng có thể nói giống hệt nhau, nhịp điệu đều đặn.

 

Tôi đứng bên cạnh xem mà thán phục.

 

Bách Lý Thanh Phong và Bách Lý Hạo Nguyệt đều cho rằng đối phương là người nhân bản, cãi nhau ỏm tỏi, bất hòa, đánh nhau túi bụi.

 

Tôi không rảnh khuyên can.

 

Tôi tập trung tinh thần, bắt đầu trèo lên... Biển hiệu to như vậy của trại mồ côi, tôi chắc chắn không thể nuốt được! Phải nghĩ cách để nó hiện ra nguyên hình.

 

Bình luận cười vang.

 

【Sống lâu mới thấy! Không ngờ anh em Bách Lý thân thiết lại có ngày đánh nhau!】

 

【Ai lo lắng Song Tử Tinh đánh nhau vậy? Chúc mừng bạn! Công thức sai rồi, đáp án đúng lại là! Họ không vì tiểu bạch hoa mà đánh nhau, họ vì cừu nhân bản mà đánh nhau.】

 

【Công thức sai bét, đáp án đúng lại là...】

 

【Ừm, tình huống hơi buồn cười. Bên này anh em sinh đôi đánh nhau, bên kia thần tình yêu ngồi trên tường ngẩn người, cô nghiêm túc đấy à?】

 

Ôi chao, tức quá.

 

Hai Khí quả trước tôi dễ dàng nuốt vào.

 

Cái này sao mà khó thế!

 

Dù tôi cố gắng thế nào, biển hiệu cũng không biến thành Khí quả.

 

Lúc này, bình luận hiện lên một thông tin đáng kinh ngạc.

 

【@Hoàng: Haha~ Tôi biết kỹ năng ban đầu của hệ thống Lý Khả Ái là gì rồi.】

 

Tim tôi giật thót.

 

Chẳng lẽ...

 

Bình luận đầu tiên nói "biển hiệu là Khí quả" là lừa tôi sao?

 

Người đó cố ý nói vậy, là để thử xem tôi có đến trại mồ côi lấy biển hiệu không!

 

Từ đó kiểm tra xem tôi có thể nhìn thấy bình luận không!

 

Tôi nhắm mắt lại, thầm tìm tài khoản bình luận đầu tiên nói "Khí quả là biển hiệu", quả nhiên là người tên "Hoàng" này!

 

Mắc bẫy rồi!

 

Biển hiệu không phải Khí quả!

 

Hoàng cố ý lừa tôi, khiến tôi lộ tẩy!

 

Chắc chắn là ở phần nhẫn kim cương, tôi đã khiến người đó nghi ngờ tôi có thể nhìn thấy bình luận, nên mới cố ý thăm dò.

 

Bây giờ người đó đã biết kỹ năng ban đầu của hệ thống tôi là "Đạn mạc Chiêu Chiêu" rồi!

 

26.

 

Đừng hoảng, đừng hoảng...

 

Mọi việc đều có thể xoay chuyển.

 

Tôi bình tĩnh ngồi trên tường, không nản lòng, mà cẩn thận quan sát biển hiệu "Trại mồ côi Trân Châu".

 

Một lúc sau, bất ngờ phát hiện bên ngoài biển hiệu có một lớp ánh sáng xanh lục nhạt, gần như không thể nhận ra! Hòa vào một thể với biển hiệu màu xanh lục trong đêm tối.

 

Có người đang bí mật điều khiển biển hiệu! Đây mới là lý do tại sao biển hiệu không biến thành Khí Quả!

 

Biển hiệu là Khí Quả!

 

Tôi không khỏi cười lạnh.

 

Tâm kế của Hoàng này sâu hơn tôi tưởng tượng!

 

Nếu vừa rồi khi họ ám chỉ biển hiệu không phải Khí Quả, tôi từ bỏ biển hiệu, chẳng phải càng chứng minh tôi có thể nhìn thấy bình luận sao!

 

Bây giờ thì~

 

Quả nhiên tôi đã tìm ra cách xoay chuyển!

 

Tôi ngây thơ vỗ vỗ biển hiệu.

 

"Đây rõ ràng là Khí Quả, hệ thống nói với tôi rõ ràng, tại sao lại không ăn được?”

 

"Hệ thống ch.ế.c tiệt, chẳng lẽ lừa tôi?"

 

Đổ lỗi cho hệ thống.

 

Vốn dĩ, sau khi tôi sử dụng "Bao Lì Xì Gia Cát", hệ thống đã nói cho tôi biết ba viên Khí Quả trong đó là gì.

 

Trong quá trình trò chơi, người chơi có thể chọn có công khai cuộc trò chuyện với hệ thống hay không.

 

Những cuộc trò chuyện liên quan đến bí mật, tôi đều chọn "Chế độ riêng tư", làm sao đám đông theo dõi biết được nhiều chi tiết giữa tôi và hệ thống!

 

Làm sao Hoàng biết tôi đến trại mồ côi ăn biển hiệu, là do họ dẫn dụ? Hay là do hệ thống gợi ý?

 

Đúng lúc, sau khi tôi thực hiện xong cách phá cục, Bách Lý Hạo Nguyệt cũng chặn Bách Lý Thanh Phong.

 

Hạo Nguyệt là Alpha, năng lực dị năng không hề bị suy giảm; Thanh Phong là Beta, giống như tôi bị hệ thống hạn chế năng lực.

 

Ván này, tự nhiên Hạo Nguyệt thắng.

 

Tôi vội vàng gọi cậu ấy.

 

"Em trai mau đến giúp chị!"

 

Với sự trợ giúp của Hạo Nguyệt, biển hiệu biến thành Khí Quả, bị tôi nuốt vào bụng.

 

Thuật pháp khôi phục đến bốn phần mười.

 

Mục tiêu đạt thành!

 

Tôi thoải mái duỗi người, nở nụ cười ranh mãnh như mèo.

 

Cô ta không thể xác nhận kỹ năng ban đầu của tôi, tôi lại có chút nhận ra của cô ta.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vuot-pho-ban-kiem-tien-phan-21-omega-duy-nhat/chuong-7.html.]

Nếu cô ta là người chơi ván này, thì kỹ năng của cô ta là "Xâm nhập bình luận người chơi".

 

Nếu cô ta là khán giả thật, thì cô ta ở ngoài trò chơi, nhưng có thể điều khiển biển hiệu trong trò chơi, kỹ năng là "Can thiệp đạo cụ trò chơi".

 

Tất nhiên, cũng không loại trừ khả năng cô ta hợp tác với một số người chơi để giăng bẫy tôi.

 

Câu trả lời là gì tạm thời gác lại.

 

Mục tiêu trước mắt là: rời khỏi phụ bản này!

 

Bách Lý Thanh Phong bị trói dưới cây hương trà.

 

Anh ta ấm ức nhìn tôi và Hạo Nguyệt: "Thả tôi ra!"

 

Điều đó chắc chắn không được, nhiệm vụ của anh ta là gi.ế.c tôi.

 

Để anh ta ở đây, tôi an tâm hơn một chút.

 

Dưới ánh mắt tức giận của Thanh Phong, tôi và Hạo Nguyệt lẻn vào trại mồ côi.

 

27.

 

Phòng lưu trữ.

 

Căn phòng sạch sẽ, ngăn nắp, không khí thoang thoảng mùi nước khử trùng.

 

Mỹ thiếu niên lật xem thông tin hồ sơ.

 

"Beta, lại là một Beta..."

 

Trang giấy sột soạt, chẳng bao lâu, Bách Lý Hạo Nguyệt ngạc nhiên.

 

"Những đứa trẻ mồ côi này đều đã phân hóa rồi!”

 

"Ngay cả em bé mới sinh hai tháng cũng đã phân hóa!"

 

Tôi đọc bên cạnh cậu ấy.

 

"Sinh được hai tháng đã phân hóa?”

 

"Chẳng phải nói đa số con người mười sáu tuổi mới phân hóa, chỉ có số ít người sẽ sớm hơn một chút sao?

 

"Hai tháng đã phân hóa cũng quá sớm đi!"

 

Chúng tôi khẳng định có điều kỳ lạ trong đó, cuối cùng đã tìm ra manh mối trong báo cáo sức khỏe của những đứa trẻ mồ côi.

 

Những đứa trẻ này sau khi sinh ra, đã bị tiêm "chất phân hóa"!

 

Tại sao lại vội vàng để những em bé sơ sinh phân hóa?

 

Chẳng lẽ những đứa trẻ này biến thành những đứa trẻ dị hình mặt chim, là do bị tiêm chất phân hóa?

 

Sau đó, chúng tôi tìm thấy một lọ chất lỏng đỏ kỳ lạ trong két sắt của viện trưởng.

 

Miệng lọ được niêm phong kín, nhưng vẫn thoang thoảng mùi thơm tin tức tố của Omega.

 

Nghi ngờ là "nước ép hoa Hầu Trảo"!

 

Trên thân lọ có viết một câu: "You are a pearl (Bạn là viên ngọc trai)."

 

Câu nói này lại là câu thần chú để mở khóa nhật ký.

 

Sau khi đọc câu nói này trước cuốn nhật ký, ánh sáng tím dịu nhẹ lóe lên, chiếu sáng căn phòng tối.

 

Trên cuốn nhật ký của Đại Chủ Giáo, hiện lên nét chữ——

 

"Năm 4434 âm lịch"

 

"Thế gian đã hơn trăm năm không có Omega..."

 

Trên những trang giấy trắng bệch, chúng tôi hiểu rõ đầu đuôi sự việc.

 

28.

 

Thế gian đã hơn trăm năm không có Omega.

 

Liên bang Ngân Hà chỉ có thể dựa vào "chất" do các công ty dược phẩm bán ra để giảm bớt nhu cầu của Alpha đối với Omega.

 

Chất O——

 

Là thứ được các nhà nghiên cứu chế tạo từ lượng m/á/u Omega dự trữ ít ỏi cùng với các nguyên liệu khác (như gia vị, nước ép thực vật, hóa chất, v.v.).

 

Do số lượng m/á/u Omega hiện có là hữu hạn và càng dùng càng ít.

 

Một giọt m/á/u O còn quý hơn vạn lượng vàng.

 

Giá bán của chất O cực kỳ đắt đỏ!

 

Sự thiếu hụt Omega và giá đắt của chất O khiến một số cha mẹ nảy sinh ý đồ xấu.

 

Họ điên cuồng sinh con!

 

Không đợi con lớn lên, họ đã tiêm "chất phân hóa" cho con! Ép buộc em bé phân hóa.

 

Họ hy vọng có thể phân hóa ra em bé Omega, từ đó kiếm được nhiều tiền!

 

Nhưng thường thì những đứa trẻ phân hóa ra lại là Beta bình thường tầm thường.

 

Vì bị ép buộc tiêm chất phân hóa, những đứa trẻ sơ sinh khó tránh khỏi số phận dị hình.

 

Những Beta dị hình này trở thành trẻ bị bỏ rơi.

 

Chủ giáo áo tím tên là Nolan, ông nhận nuôi những đứa trẻ bị bỏ rơi này, yêu thương chúng, nuôi dưỡng chúng lớn lên.

 

Ông thành lập "Pearl Orphanage" —— Trại mồ côi Trân Châu.

 

Nhiều năm trôi qua, không hay không biết đã vét sạch tài sản của giáo hội.

 

Để bù đắp khoản lỗ, mười năm nay Nolan vẫn luôn nghiên cứu chế tạo chất O.

 

Dược dẫn của chất O là m/á/u O quý hiếm, ông hy vọng có thể trồng ra loại thực vật có thể sản xuất "m/á/u O" liên tục!

 

Bách Lý Hạo Nguyệt nhướn mày.

 

"Ồ~ Thật là..."

 

"Nhà thực vật học không muốn làm nhà khoa học thì không phải là nhà khoa học giỏi."

 

Vốn dĩ, thí nghiệm của Nolan rất thuận lợi.

 

Nhưng ba tháng trước, ông nhận được lời mời của đài truyền hình liên bang, đến tham gia chương trình và bói toán dựa trên vị trí sao đêm đó.

 

Kết quả khiến ông rất ngạc nhiên.

 

Sắp xuất hiện một Omega trên thế gian! Đây rất có thể là Omega duy nhất, cuối cùng của thiên hà!

 

Lời tiên tri bật ra khỏi miệng ông.

 

Đại chủ giáo nói quá nhanh, khi ông nhận ra mình đã nói gì thì đã quá muộn.

 

Ông hiểu rõ...

 

Sự xuất hiện của Omega duy nhất có thể gây ra một thảm họa!

 

Không biết có bao nhiêu người sẽ yêu Omega này, nhưng chắc chắn nhiều người muốn lấy m/á/u của họ để chế tạo chất O!

 

Không biết bao nhiêu người sẽ nghĩ như vậy——

 

"Omega sẽ già đi, sẽ ch.ế.c, sẽ thuộc về người khác.”

 

"Nhưng nếu bắt được họ, m/á/u quý và của cải vô hạn của họ sẽ thuộc về mình."

 

Nolan biết mình đã gây họa bằng một lời nói.

 

Để Omega vô tội này không phải ch.ế.c thảm.

 

Ông quyết định đẩy nhanh thí nghiệm của mình!

 

Chỉ cần ông sớm nghiên cứu ra loại thực vật có m/á/u O chảy trong đó, số phận của Omega đó sẽ có thể được đảo ngược!

 

Nolan quá vội vàng.

 

Ông đã tạo ra quái vật!

Bạn cần đăng nhập để bình luận