VỊ SẾP ĐỘC MIỆNG CỦA HỨA TRỢ LÝ

Phần 13: Cháu trai hỗn loạn và bí mật gia đình

{73}

 

Cuối cùng, dưới sự đe dọa của sếp, tôi đã sửa ngắn chiếc khăn quàng cổ lại.

Sau đó, mấy ngày tiếp theo, đồng nghiệp trong công ty phát hiện sếp ngày nào cũng quàng cùng một chiếc khăn, mặc kệ có hợp với trang phục hay không.

Đồng nghiệp tò mò hỏi tôi: “Có phải người trong mộng của sếp tặng khăn quàng cổ không, sắp quàng đến bóng loáng rồi kìa.”

“Người trong mộng” là tôi, lặng lẽ chuồn mất.

 

{74}

 

Tôi là người không giấu được chuyện trong lòng, có chuyện gì là tôi hỏi ngay.

Tìm một lúc rảnh rỗi, tôi hỏi sếp: “Sếp, chiếc khăn này anh quàng cũng được một thời gian rồi, có muốn giặt không?”

Sếp tháo khăn ra, rất tự nhiên ném vào tay tôi: “Vậy cảm ơn nhé.”

Tôi mặt đen xì.

Ai nói muốn giặt cho anh chứ.

“Sếp, ý em là, anh có thể đổi một chiếc khăn khác khác không, chiếc khăn em đan cũng không đẹp lắm.”

Khiêm tốn làm người ta tiến bộ.

Sếp nhìn tôi, cười như không cười: “Khăn tuy bình thường, nhưng tôi quàng quen rồi, đổi thì phiền phức.”

Ơ, sao tôi cảm thấy lời sếp nói có ẩn ý nhỉ.

 

{75}

 

Cháu ngoại trai của sếp đến công ty, sếp bảo tôi tạm thời chăm sóc cậu bé.

Kết quả thằng bé, vừa nhìn thấy tôi đã nói: “Chị này bình thường quá, cháu muốn đổi người khác.”

Tôi ngại quá.

Sếp nghe thấy câu này, mỉm cười nói với cháu trai: “Chú cũng thấy cháu bình thường quá, hay là chú đổi cháu khác nhé?”

Tôi âm thầm like cho sếp trong lòng.

 

{76}

Bạn cần đăng nhập để bình luận