Chu Tân có liên kết thẻ tín dụng với tôi, nhưng tôi chưa từng dùng.
Anh ta suốt ngày rao giảng rằng ghét nhất kiểu con gái mê tiền, nên cứ tin chắc tôi không bao giờ dám đụng vào.
Trước đây đúng là vậy, tôi đâu dám tiêu tiền của anh ta – bị uốn nắn đến mức sợ.
Còn bây giờ?
Chưa quẹt hết hạn mức là tôi còn hiền đấy!
“Chu Tân, 7 năm qua em chưa từng dùng thẻ anh. Chỉ một lần thôi mà anh đã như vậy?”
“Anh quên rồi à? Anh nói tiền anh là tiền em – nếu là của em thì em tiêu lúc nào chẳng được?”
“Không có tiền thì đừng yêu! Đồ keo kiệt!”
Anh ta tức đến nỗi đập quả dưa xuống đất.
Nửa quả dưa vỡ tung, nước văng tung tóe.
Tôi chẳng bận tâm, vẫn ngồi vắt chân, cầm một cái chân vịt vừa nhai vừa nhả xương:
“Cứ đập đi, đập xong thì tôi mua tiếp!”
Anh ta chỉ tay vào mặt tôi:
“Em sao lại trở thành như vậy chứ?!”
Tôi đặt điện thoại lên bàn, mở hóa đơn đặt dưa, cười nhếch mép:
“Thành thế nào? Không tiết kiệm cho anh nữa thì không được à?”
Chu Tân ngẩn người ra.
Chữ “tiết kiệm” đúng là đ.â.m trúng tim hắn rồi.
Để che giấu sự lúng túng, hắn giật lấy túi vịt cay trong tay tôi, vứt luôn vào thùng rác.
Tôi thuận miệng nói:
“Gì vậy, muốn chia tay sao?”
Sắc mặt Chu Tân lập tức sáng bừng.
Hai tiếng trước, hắn vừa ăn lẩu xong với Trần Đậu Đậu.
Theo kế hoạch, Trần Đậu Đậu nói mẹ cô ấy muốn gặp hắn.
Đến bước gặp phụ huynh rồi, chắc chắn Chu Tân nghĩ mình sắp ăn trọn gia sản nhà người ta, không chần chừ nói ngay:
“Chia tay thì chia tay!”
“Tôi sớm đã chán cô rồi!”
Hắn đập cửa bỏ đi, còn tôi thì bình tĩnh chụp lại quả dưa hấu bị đập và đồ ăn trong thùng rác, đăng lên mạng:
“Phần tiếp theo sau khi bị mắng vì mua cà phê 30 tệ: bạn trai tôi đã đập nát quả dưa hấu tôi mua.”
Bài viết trước đó đã có hơn 100.000 lượt xem.
Lần này còn hot hơn, lượt like đã vượt cả ngàn.
Bình luận hot đầu tiên, ID là "Đàn ông nên treo lên tường" viết:
“Hắn không muốn ở bên cô nữa, nên cố tình gây mâu thuẫn, khiến cô đau khổ, để cô chủ động nói chia tay.”
Thấy ID quen quen, tôi bật cười và trả lời bên dưới:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-uong-ca-phe-la-hoang-phi-anh-tieu-tien-voi-gai-lai-bao-la-giai-tri/5.html.]
“Hu hu hu, đúng là vậy rồi. Tôi đã đá hắn rồi!”
Bình luận hot thứ hai, ID "Chị đây là nữ chính bá đạo" viết:
“Sau đó hắn sẽ giả làm người tốt, rồi nói: 'Là cô chia tay trước đấy nhé, không phải tôi nói!' [cười nham hiểm]”
Tôi vội ấn like.
Rồi mở group chat bí mật “Cỗ máy nghiền tra nam”.
“Bình luận đầu tiên, cái người tên 'Đàn ông nên treo lên tường' là cậu đúng không, Trần Đậu Đậu? Cảm ơn cậu nhé!”
Trần Đậu Đậu trả lời:
“Chuẩn rồi. Top 10 bình luận hot đều là tôi cả, còn dùng tài khoản phụ và tài khoản của mấy chị em nữa!”
Hạ Tú Na gửi một sticker mèo khóc:
“Thế còn tôi thì sao? Không cảm ơn tôi à?”
“Tôi bỏ ra 10.000 tệ để mua view cho bài đó đấy!”
Tôi vội gửi một sticker mèo quỳ lạy:
“Cảm ơn nữ chính bá đạo!”
Chu Tân là công chức, mà trong hệ thống nhà nước, thứ sợ nhất chính là những scandal ngoại tình.
Kế hoạch của tôi rất đơn giản và phổ biến: từ từ để lộ chuyện ngoại tình của hắn lên mạng, làm nóng dần, đến khi kéo lưới thì đảm bảo hắn mất luôn cái ghế công chức!
—----
Mấy ngày sau khi cắt liên lạc với Chu Tân, bài viết cũng dần hạ nhiệt. Tôi giả vờ phát “cơn điên vì yêu”, liên tục gọi điện nhắn tin cho hắn:
“Chu Tân, em sai rồi, sau này em hứa không tiêu xài bừa bãi nữa!”
“Mình đừng chia tay mà được không?”
“Chồng ơi, em nhớ anh quá!”
“7 năm rồi, em sớm đã xem anh như người nhà rồi, đừng bỏ em mà! Hu hu hu!”
Tôi cố tình làm ướt vài tờ giấy, giả vờ mới khóc, chụp hình gửi cho hắn để tỏ vẻ đáng thương.
Sau khi cãi nhau, Chu Tân chuyển ra ngoài sống, đến căn hộ của Trần Đậu Đậu mua.
Thật tội cho Trần Đậu Đậu, vì tránh phải gặp tên khốn đó, cô ấy thuê khách sạn ở mấy hôm, giả vờ đi công tác.
Chu Tân không trả lời tin nhắn tôi, tôi lại gửi tiếp:
“Ba mẹ em nói, nếu tụi mình cưới trong năm nay, sẽ cho của hồi môn 500.000 tệ và một căn hộ 120 mét vuông.”
Chu Tân trả lời liền:
“Thật à?!”
Thật cái đầu anh!
Không phải bày trò cho anh thể hiện bộ mặt thật à?
“Tất nhiên là thật rồi, ba mẹ em chỉ có một đứa con gái là em.”
“Họ mong em sống tốt mà.”
“Em biết em không nên tiêu xài linh tinh, em xin lỗi anh. Anh về nhà được không?”