Những ngày sau đó, tôi tiếp tục giả làm Lý Lâm Vỹ để moi thông tin từ Chu Tân.
Tôi phát hiện Chu Tân có một chiếc điện thoại thứ hai, luôn giấu kỹ bên người nên rất khó bị phát hiện.
Lấy lý do đi biển chơi, tôi lén vào phòng thay đồ và tìm thấy điện thoại thứ hai và tài khoản WeChat phụ của anh ta.
Câu nói gì đó rất đúng:
"Kết hôn không kiểm tra điện thoại đàn ông, tức là không định ly hôn.
Yêu mà không kiểm tra điện thoại, là không định cưới.
Còn nếu đã kiểm tra điện thoại khi đang yêu... thì là định g.i.ế.c người."
Xem xong điện thoại thứ hai của Chu Tân, tôi thực sự có cảm giác muốn... g.i.ế.c người.
Cô gái n.g.ự.c to mà anh ta nhắc đến tên là Trần Đậu Đậu, có 5 căn nhà ở trung tâm thành phố, bố mất sớm, chỉ còn mẹ, trong nhà còn ít nhất 5 triệu tệ tiền tiết kiệm.
Trong cuộc trò chuyện với Lý Lâm Vỹ qua điện thoại thứ hai, anh ta nói:
“Ở bên Trần Đậu Đậu là ăn được cả gia sản, cưới xong nhà và xe đều thành của tôi!”
“Cậu không tưởng tượng được đâu, bộ n.g.ự.c đó chắc cỡ F rồi, sờ vào sướng lắm!”
Đêm 30 Tết, Trần Đậu Đậu bị cảm, Chu Tân vừa mua đồ ăn vừa mua trái cây cho cô ta, miệng thì nói:
“Thương em quá, chỉ muốn ôm em thôi.”
Nửa tiếng sau, anh ta lại hát "Yêu em vạn năm" của Lưu Đức Hoa cho tiểu thư nhà giàu Hạ Tú Na, còn gửi hồng bao 520 tệ.
Cùng thời điểm đó, anh ta cũng nhắn “Chúc mừng năm mới” và gửi tôi một bao lì xì 52.0 tệ.
Kinh tởm nhất là – tôi phát hiện Chu Tân không chỉ lăng nhăng với n.g.ự.c to, tán tỉnh tiểu thư giàu có, mà còn đi mua dâm!
Sinh nhật tôi, anh ta biến mất cả đêm, không trả lời tin nhắn hay cuộc gọi. Lý Lâm Vỹ bảo anh ta uống say quá.
Sự thật là anh ta bận ngủ với một cô gái Đông Bắc.
Anh ta còn "làm ăn" với một đồng nghiệp nữ đã có chồng suốt 2 năm.
Tháng 6 năm nay đi công tác Thượng Hải, quen một cô gái trên mạng rồi hú hí.
Tháng 8 nói đi xem concert với bạn, thực tế là vào khách sạn với một cô gái ở Hạ Môn mới quen.
Tháng 9 về quê ở Giang Tây, cùng bạn đi tìm gái mại dâm, hết 500 tệ.
Không trách sao không để dành được đồng nào.
Cả ngày cáu bẳn với tôi, lương thì thấp, lại còn suốt ngày lăng nhăng bên ngoài, giữ được đồng xu nào mới là lạ?
Tôi giả làm Lý Lâm Vỹ hỏi anh ta:
"Cậu ngủ với bao nhiêu cô rồi? Trên 20 chưa?"
Anh ta tự hào trả lời:
“Nói đùa! Dưới 50 thì anh em như cậu coi thường tôi rồi!”
Tôi buồn nôn, hình ảnh anh ta đắc ý cứ hiện lên mãi trong đầu.
Tôi ôm bồn cầu, nôn đến mức dạ dày đau quặn lại.
Cả ngày hôm đó, Chu Tân nói gì tôi cũng chỉ gật gù qua loa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-uong-ca-phe-la-hoang-phi-anh-tieu-tien-voi-gai-lai-bao-la-giai-tri/4.html.]
Trong đầu tôi lúc này chỉ có một suy nghĩ:
Phải chơi lại hắn một vố đau.
—----
Tôi lặng lẽ liên hệ với Trần Đậu Đậu và Hạ Tú Na.
Lúc đầu, họ không tin.
Đến khi tôi gửi toàn bộ đoạn chat đã lưu, họ lập tức nổi giận:
“Cho thằng khốn đó biết tay!”
Chúng tôi mở họp online suốt ba ngày liền, lên một kế hoạch tác chiến chi tiết.
Theo kế hoạch, tôi về nhà, cố tình mua một quả dưa hấu loại to và đủ món vịt cay, nằm dài trên ghế sofa vừa xem TV vừa ăn.
Chu Tân tan làm về, cười toe toét cầm dưa hấu ăn luôn.
“Sao hôm nay về sớm thế?”
Dĩ nhiên rồi, phải cho anh nếm mùi chứ.
Tôi chống cằm, cười dịu dàng nhìn anh ta:
“Về sớm để chăm chồng yêu nè~”
Tôi cố ý đẩy đơn hàng đồ ăn về phía anh ta, vừa nhìn thấy giá, mặt anh ta tái mét:
“Một quả dưa 50 tệ?!”
“Vịt cay, cổ vịt, chân vịt, ruột vịt gì đây? Hơn 100 tệ á?”
“Lưu Văn, em bị gì vậy? Tiêu xài thế này á?”
“Ngày nào cũng ăn đồ rác rưởi, chẳng trách đầu óc em bị ăn mòn!”
Nhanh thế đã tức rồi sao?
Vừa đúng kế hoạch.
Tôi uể oải ngồi vắt chân, cầm cổ vịt nhai ngon lành:
“Tháng sau em được tăng lương, em nghĩ kỹ rồi, phụ nữ phải biết chiều bản thân.”
Tôi còn khẽ vung vẩy chiếc vòng vàng trên tay:
“Mua ở Chow Tai Fook hôm nay, 6.888 tệ, đẹp không?”
Sau đó tôi mỉm cười thêm một câu:
“Không đủ tiền nên quẹt thẻ anh trước nhé. Tháng sau em trả lại.”
Mặt Chu Tân y như ăn phải phân.
Tôi thì sung sướng trong lòng.
“Em bị đập đầu à? Sao lại dùng tiền của anh?”
“Đã nói bao nhiêu lần rồi! Đừng tiêu tiền bậy bạ!”
“Em tưởng tiền anh là lá rụng ngoài đường sao?”