Tôi nuôi một cô bé mất trí nhớ
Chương 1: Hứa Lâm
Lại là sinh nhật.
Bánh kem 3 tầng, mấy cái hộp quà như một đống rác lớn, phòng khách đông đúc những là ...
Dù thấy rõ, nhưng thể cảm nhận phía ai ai cũng đưa ánh mắt phán xét về phía .
Bên ngoài mấy đứa nhóc chạy lông bông, chạy một phần sáu của cái sân , thở hổn hển.
Năm nào cũng như năm nào, mấy cái sinh nhật vô vị cứ thế nối tiếp mà xuất hiện.
Nó nhiều đến nỗi thể nhớ rõ mấy câu chúc mừng của những gia đình "Quyền quý" mà ba .
Đối với ba , chỉ cần thì ngày nào cũng thể là sinh nhật .
Còn hôm nay ? Hôm nay chính xác là sinh nhật . Để xem nào...Cũng 27 nhỉ?
khẽ nhếch mép , lắc lắc ly rượu vang trong tay nghĩ ngợi m.ô.n.g lung.
Hồi bé cũng thích sinh nhật lắm.
Được ăn bánh kem, chạy nhảy trong sân, chơi cùng các bạn đồng trang lứa...
niềm vui bao lâu.
Niềm vui nhỏ nhoi của cướp chỉ trong cái hôm sinh nhật định mệnh .
Năm đó mới 15 tuổi.
Bệnh huyết áp của ba tái phát khi đang tiếp khách.
Ông bỏ vợ, già và ba con.
Thế là gia đình mất trụ cột, mất một điểm tựa vững chắc một ngày tưởng như hạnh phúc nhất đời - sinh nhật .
Đương nhiên, ngày sinh của chính là ngày mất của ba .
Mẹ bảo đấy là điềm xui xẻo, liền chuyển ngày sinh của thành ngày 03/09. Trong khi giấy khai sinh là ngày 11/5.
Quên , là con giữa. Trên còn cả Hứa Viễn, 32 tuổi. Dưới còn một cô em gái tên Hứa Dao, 13 tuổi.
"Họ đều đang vui sảnh ?" lẩm bẩm trong đầu
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-nuoi-mot-co-be-mat-tri-nho/chuong-1-hua-lam.html.]
"Chúc mừng sinh nhật cháu, Vương Lâm! À , giờ là Hứa Lâm nhỉ?"
Một bàn tay vỗ mạnh vai kéo về hiện tại.
"Ông Tô ? tưởng ông đến?" Mặt lạnh tanh.
"Chú cháu lâu mới gặp, cháu lạnh nhạt thế? Vẫn giữ cái tính cũ, chả bỏ !" Ông nở một nụ gượng gạo.
thèm trả lời, về phía lan can cầu thang, nhấp một chút rượu vang, sắc mặt đổi. Chỉ thói quen tựa hai tay lan can là bỏ .
" đùa thôi! Chứ Hứa nay lớn thế , khôi ngô giàu , đời ai sánh bằng?"
"Vào chủ đề chính !" hừ giọng.
"À thì, chú thấy cháu lớn thế , cũng đến tuổi lập gia đình . Hay là thế nhé, chú một con gái trạc tuổi cháu, là..."
Ông kịp dứt câu, sắc mặt sầm xuống, đưa ánh mắt sắc lạnh như băng về hướng ông, tay siết chặt ly rượu cạn.
"Từ đến nay, việc hôn nhân của , ai quyền động !"
Thật là... sẵn sàng cho việc đụng đến việc hôn nhân của bất cứ lúc nào, nhưng mỗi nhắc đến là một m.á.u dồn lên não, thể kiểm soát lời .
lúc thì xuất hiện. Bà xuất hiện một cách cần thiết và ở một tình cảnh cần thiết.
"Chết tiệt! Phiền phức lớn đây" cau mày, lẩm bẩm trong đầu.
Mẹ hề để ý đến thái độ kì lạ của con trai bà, lặng lẽ bước tới. Dáng toát lên vẻ sang trọng, quyền quý.
"Con gái ngài Tô đây xinh hơn , nết na thuỳ mị, gia đình còn thuộc hàng khá giả."
Nói đến đây thì bà sang .
"Thử hỏi xem đời còn ai xứng với danh nghĩa Hứa gia