Tôi đang nuôi một mỹ nam ngư

Chương 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

11

Tôi cuống cuồng chạy về phòng ngủ.

Gương mặt ửng hồng nhàn nhạt ấy, khóe mắt đỏ au ấy, cùng đôi mắt xanh ướt át ấy…

Tất cả, đều quá đỗi mê hoặc.

Cơ thể tôi cũng bắt đầu âm ỉ nóng lên.

Trong bóng tối, tôi quấn chặt chăn lại.

Không lâu sau, tôi liên hệ với công ty chuyển nhà.

Khi chuyển nhà, Bạch Tiêu biến đuôi cá thành đôi chân.

Anh ấy giành lấy đồ nặng trong tay tôi.

Bạch Tiêu tay dài chân dài, lúc này mặc sơ mi trắng cùng quần kaki giản dị, dưới ánh nắng trông như tỏa sáng.

Hàng xóm xung quanh đều len lén nhìn anh ấy, bàn tán rôm rả:

"Chả trách cô bé này không ưng thằng nhóc kia, hóa ra trong nhà giấu một cực phẩm thế này!"

"Hừ, đàn ông đẹp trai thì có ích gì chứ? Nhìn chỉ được cái mã, kiếm tiền mới là thực tế."

"Anh chàng đẹp trai thế này, cứ như diễn viên phim truyền hình ấy nhỉ? Dì mà trẻ lại hai mươi tuổi thì cũng rung động mất! Cho dì xin chữ ký đi nào."

Bạch Tiêu lạnh nhạt né tránh tay người ta, lặng lẽ đứng sát bên tôi.

Tôi mỉm cười, nhìn hàng xóm:

"Xin lỗi nhé, người nhà cháu hơi nhút nhát, phiền mọi người giữ khoảng cách chút ạ."

Bình luận lại lướt qua mắt:

[Nam chính chỉ lạnh lùng với người khác thôi, chứ với em gái thì chỉ muốn dính lấy mãi~]

[Câu 'người nhà cháu' của em gái chắc làm nam chính sướng ngất luôn rồi~]

[Đúng đó! Nếu còn có đuôi, chắc chắn giờ đang vẫy loạn lên vì sung sướng rồi!]

Tôi hơi nghiêng đầu, liếc mắt qua thấy tai Bạch Tiêu đang đỏ bừng.

Trong lòng ngứa ngáy.

Bất giác, muốn chạm vào anh ấy quá.

12

Vừa dọn đến nhà mới không lâu, tin nhắn thúc dục bản thảo của biên tập viên đã gửi tới:

[Cưng ơi, bộ truyện yêu đương với giao nhân tuần sau có ra chương mới đúng hạn không thế?]

[Có ạ.]

Thế thì tốt quá, tôi xem rồi, phản hồi của độc giả khá ổn, chỉ là ai nấy đều đang than trời vì tác giả mãi chưa ra chương mới~~~]

Nhìn ba cái dấu sóng đó, mặt tôi đỏ bừng.

Từ khi nuôi Bạch Tiêu, tôi đã lấy anh ấy làm nguyên mẫu sáng tác nhân vật mới trong truyện tranh.

Mỗi khi không biết phải vẽ tiếp thế nào, tôi lại đi "b//ắt n//ạt" Bạch Tiêu.

Đập đuôi cá của anh ấy, ép anh ấy khóc, thuận tiện thu thập ngọc trai luôn.

Lần này cũng không ngoại lệ.

Khi thấy tôi, vẻ mặt Bạch Tiêu vẫn lạnh nhạt như thường.

Nhưng ánh mắt thì bỗng nhiên sáng lên.

Bình luận lập tức vạch trần:

[Nam chính vừa thấy em gái là lại bật chế độ mỹ nam lạnh lùng rồi.]

[Thật ra chỉ giả vờ lạnh lùng thôi, ánh mắt kia sắp dính chặt vào người ta luôn rồi!]

[Nếu tôi nhớ không nhầm thì tiếp theo sẽ có màn "chơi trong bồn tắm" đó?]

Tôi bước tới gần, ngẩng tay nâng cằm Bạch Tiêu lên.

"Giúp tôi làm người mẫu đi, được không?"

Lông mi anh ấy run nhẹ, nhưng không trả lời.

Tôi coi như anh ngầm đồng ý nhá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-dang-nuoi-mot-my-nam-ngu/chuong-4.html.]

Bàn tay tôi chạm lên sống mũi cao thẳng của anh ấy, men theo đường viền hàm sắc nét, rồi trượt đến xương quai xanh gồ lên rõ rệt.

Anh ấy khẽ nuốt nước bọt, yết hầu trượt lên xuống, giọng khàn khàn bật ra:

 "Cô muốn... làm gì?"

Tôi không trả lời, chỉ áp tay lên cơ n.g.ự.c anh ấy, nhẹ nhàng bóp thử — cảm giác thật tuyệt vời.

Bạch Tiêu hơi co người né tránh, tôi không hài lòng vung tay đập lên đuôi cá của anh ấy:

"Đừng động đậy, không là tôi đánh đấy."

Anh ấy run lên một cái.

Nhưng ngay giây tiếp theo lại càng nhúc nhích dữ dội hơn.

Bình luận cười nghiêng ngả:

[Em gái ơi, đây không phải trừng phạt, là thưởng đó nha!]

[Em gái thật sự không nhận ra à, mỗi lần đánh đuôi nam chính, anh ấy đều khoái lắm đấy?!]

[Nam chính còn cố tình quậy thêm để em gái tiếp tục đánh, giờ thành phản xạ luôn rồi!]

Tôi cong khóe môi.

Dĩ nhiên tôi biết chứ.

Thế là tôi lại chậm rãi đập thêm một cái nữa.

13

Bạch Tiêu bám chặt lấy mép bồn tắm, đôi mắt ươn ướt nhìn tôi:

"Cô lại muốn giở trò gì nữa... đừng tưởng như vậy là tôi sẽ cho cô ngọc... ưm..."

Tay tôi nhẹ nhàng áp lên cơ bụng rắn chắc của anh ấy, còn cẩn thận vuốt ve.

Thì ra cảm giác là như vậy.

Bình luận nổ tung:

[Trời ơi, phấn khích quá đi mất, hôm nay em gái sao lại chủ động thế này!!]

[Tôi cũng thèm được sờ cơ bụng, nhìn mà thèm rớt nước miếng rồi!]

[Nam chính sắp nổ tung rồi! Sắp nổ rồi nổ rồi!]

Cuối cùng, tôi lại khiến Bạch Tiêu khóc.

Lần này, khóe mắt anh ấy đỏ rực hơn bao giờ hết, ngón tay thon dài bấu chặt lấy mép bồn tắm, ánh mắt nhìn tôi vừa thẹn thùng vừa bối rối.

Ngọc trai "lách cách" rơi đầy đất.

Tôi cẩn thận nhặt chúng lên, thu gom lại.

Bình luận tiếp tục bùng nổ:

[Trời ạ, hôm nay em gái chủ động quá, làm tôi cũng ngượng thay luôn.]

[Nam chính đang trong kỳ giao phối, em gái làm thế, không sợ anh ấy bùng nổ à?!]

[Chẳng lẽ phân đoạn tôi mong chờ nhất sắp tới sớm hơn kế hoạch rồi sao? Hưng phấn quá!! Mong đợi quá đi mất!!]

Trước khi rời đi, tôi còn xoa đầu Bạch Tiêu:

"Ngoan."

Bạch Tiêu nhìn chằm chằm tôi không chớp mắt.

Giây tiếp theo, anh ấy túm lấy cổ tay tôi.

Tôi bị anh ấy kéo mạnh vào bồn tắm.

Cánh tay anh ấy siết chặt lấy eo tôi từ phía sau.

Tôi cựa quậy trong lòng anh ấy, lập tức bị ôm chặt hơn nữa, cảm giác cũng càng lúc càng rõ ràng.

Giọng nói khàn đục, nóng bỏng vang lên trên đỉnh đầu tôi:

"Đừng nhúc nhích."

Tôi không dám động đậy nữa.

Có vẻ như... lần này tôi chơi hơi quá rồi á.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận