Thiếu Gia Vô Lý Chỉ Thích Được Ta Kỳ Lưng

Phần 10

"Hả? Nhưng đời này ta chẳng phải sẽ theo thiếu gia sao? Tại sao không thể dạy ta một đời?"

Bàn tay thiếu gia nhẹ nhàng đặt trên đỉnh đầu ta, đáy mắt lộ vẻ đắng chát, im lặng hồi lâu cũng không nói cho ta biết tại sao.

Lần nữa mở miệng, hắn đã đổi dáng vẻ: "Được thì được, nhưng ngươi phải trả học phí."

Bắt ta tiêu tiền, đó tất nhiên là không được.

"Thiếu gia, ta muốn học chữ rồi."

15.

Lần nữa tỉnh lại, ta đã ở Dược Vương cốc.

Là đại sư huynh đến kịp thời, đưa chúng ta đến Dược Vương cốc.

Nhưng hiện giờ ta tỉnh rồi, thiếu gia lại nằm trên giường trong căn phòng bên cạnh, hai mắt nhắm nghiền.

Thì ra, trên thanh đao đ.â.m vào bụng ta có tẩm độc, là kịch độc của Thập La Môn.

Lẽ ra ta phải chết, nhưng thiếu gia không quan tâm đến độc phát tác, dùng hết toàn bộ nội lực để giúp ta đẩy độc ra ngoài. Hắn còn cho ta uống viên Hồi Hồn đan duy nhất trên người.

Ta đứng thẫn thờ bên giường thiếu gia, khẽ hỏi: "Ta là tử sĩ, sao ngài lại bảo vệ ta?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận