Những khác cũng giả vờ như thấy gì, chỉ im lặng chờ doanh trưởng và chị dâu bàn.
Cố Tiểu Khê mấy món ăn bàn, ngoài lạp xưởng, cá viên, cá chiên và thịt băm sốt cay mà nhà mang đến, còn cả canh sườn và một đĩa trứng xào cà chua, khỏi chút bất ngờ.
“Sao cả sườn và cà chua thế?”
“Anh xin ở bếp Bộ hậu cần đấy. Em gái, em ăn nhiều một chút!” Cố Đại Xuyên còn ăn miếng nào, vội gắp thức ăn cho em gái.
Cố Tiểu Khê vội : “Mọi cũng ăn chứ.”
Lục Kiến Sâm cũng gì, lặng lẽ gắp đồ ăn cho cô, còn riêng múc cho cô một bát canh sườn.
Bữa cơm mới ăn một nửa, bỗng tiếng vọng đến từ bên ngoài.
Cố Tiểu Khê thích hóng chuyện nên cũng chẳng để tâm.
Những khác thấy Lục Kiến Sâm phản ứng gì, cũng ai lên tiếng, chỉ lặng lẽ ăn cơm.
chẳng mấy chốc, tiếng bên ngoài càng lớn hơn, xen lẫn những lời khuyên can của một vài .
Lục Kiến Sâm nhíu mày, liếc ngoài, Lý Khôn nhanh chân chạy xem tình hình.
Chưa đầy hai phút , Lý Khôn báo cáo.
“Doanh trưởng, là vợ doanh trưởng Tiêu đ.á.n.h em gái trong bệnh viện, bây giờ cô về thu dọn đồ đạc để về nhà, vợ chính ủy và mấy trong viện đang khuyên can.”
Lục Kiến Sâm khẽ gật đầu: “Tiếp tục ăn .”
Cố Tiểu Khê cũng cảm thấy nên quan tâm đến chuyện , liền cúi đầu tập trung ăn cơm.
tiếng bên ngoài vẫn dai dẳng dứt, thôi cũng đủ thấy đó uất ức đến mức nào.
Sau bữa cơm, Cố Đại Xuyên cùng mấy chiến sĩ dọn bàn, rửa chén.
Lục Kiến Sâm dặn dò vợ: “Anh gặp lãnh đạo báo cáo , lát nữa sẽ về. Trong bếp nước nóng, em thể rửa mặt nghỉ ngơi sớm.”
Cố Tiểu Khê gật đầu: “Vâng, !”
Nhìn bóng lưng Lục Kiến Sâm rời , cô bếp dọn dẹp một chút.
Lúc cô mới phát hiện , đồ dùng trong bếp khá đầy đủ, từ nồi niêu bát đũa đều cả, ngoài chiếc nồi nhỏ do dì tặng, bếp đất còn một chiếc nồi gang lớn.
Chậu rửa mặt hai cái mới tinh, khăn mặt mới cũng , lẽ vì chỗ tắm nên trong nhà còn chuẩn hai chiếc xô nước mới.
Nếu chuyện tắm rửa thể tạm bợ trong phòng, thì vệ sinh là vấn đề khó giải quyết hơn.
Nhà nhà vệ sinh, cô chỉ đành đóng cửa nhà vệ sinh công cộng.
một đoạn, từ phía gốc cây lớn bên bỗng lao một cái bóng đen, thô bạo đẩy cô ngã xuống đất.
Cơn đau dữ dội ập đến, khiến Cố Tiểu Khê đau đến mức thốt nên lời.
lúc đó, một vợ lính bên cạnh bước đổ nước rửa chân, tình cờ thấy cảnh tượng . Cô sững trong giây lát, lập tức hét lớn: “Có ai … Mau cứu .”
Bóng đen tiếng hét giật , đầu bỏ chạy.
Vân Vũ
vợ lính cũng dạng , lập tức hét toáng lên: “Mau bắt cô , đ.á.n.h đây!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-28.html.]
Một tiếng hét náo động cả khu gia đình quân đội, các cánh cửa lượt mở , những phản ứng nhanh kịp chặn kẻ chạy trốn.
Những vợ lính ở gần nhanh chóng chạy đến đỡ Cố Tiểu Khê dậy: “Cô ?”
Có tinh mắt nhận cô, vội vàng : “Đây là vợ doanh trưởng Lục, mới đến hôm nay. Chiều nay còn thấy cô từ cửa sổ lúc nấu ăn mà.”
“A! Cô chảy m.á.u !”
“Mau, mau! Mau báo doanh trưởng Lục!”
lúc chạy báo tin, từ xa bỗng một bóng dáng cao lớn lao tới như cơn gió.
Mọi vô thức dạt sang hai bên, Lục Kiến Sâm, tỏa sát khí đáng sợ, bế cô gái nhỏ đất lên lao thẳng về phía phòng y tế.
Lục Kiến Sâm cúi xuống gương mặt tái nhợt của Cố Tiểu Khê trong lòng, cơn giận dữ bùng lên đến mức gϊếŧ ngay lập tức.
Anh thể ngờ rằng, chỉ mới rời một lát mà kẻ dám tổn thương cô.
Cố Tiểu Khê khi lấy tinh thần cũng cảm nhận sát khí nồng nặc , cô nhẹ nhàng kéo áo , thì thào: “Em ! Đừng lo!”
cô , giọng cô quá nhẹ, quá nhỏ, lọt tai Lục Kiến Sâm chẳng khác nào tiếng mèo con thương rêи ɾỉ. Tận đáy lòng tràn ngập sự tự trách, khí lạnh tỏa từ càng lúc càng nặng nề hơn.
Nhân viên phòng y tế thấy gương mặt sát thần của Lục Kiến Sâm thì sợ đến mức dám thở mạnh, vội vàng bước lên kiểm tra tình trạng bệnh nhân.
Chuyện quá nghiêm trọng, lan truyền nhanh, chẳng bao lâu , đoàn trưởng Nhất và chính ủy La cũng cuống quýt chạy đến phòng y tế.
Cùng dẫn đến còn kẻ gây chuyện, hóa là Tiêu Diệp.
Nửa tiếng , bác sĩ trực ban bước báo cáo tình hình.
“Người thế nào ?” Chính ủy La nóng nảy hỏi.
Bác sĩ trực ban cân nhắc một chút : “Bệnh nhân ngã bất ngờ, hơn nữa mấy hôm mưa, nên cú ngã nặng. Trên nhiều vết trầy xước, bầm tím, tay còn vật sắc cứa chảy máu. May mắn là cô còn trẻ, cơn đau qua thì , xương cốt tổn thương…”
Đoàn trưởng Nhất và chính ủy La đều thở phào nhẹ nhõm, nhưng vụ việc quá nghiêm trọng, nhất định xử lý nghiêm khắc.
Hơn nữa, thể phạt nhẹ , nếu Lục Kiến Sâm chắc chắn để yên. Đây còn là ngày đầu tiên đưa vợ về quân khu!
vấn đề là, trai của Tiêu Diệp mới hy sinh, việc xử lý cô càng khó khăn hơn.
lúc đoàn trưởng Nhất và chính ủy La đang do dự, Cố Đại Xuyên đến trễ một chút, vội vàng chạy .
“Đoàn trưởng, chính ủy, thể vì cô là em gái của doanh trưởng Tiêu mà cho qua chuyện ! Người nhà quân nhân mà ý thức kém như , giữ trong quân khu quá nguy hiểm! Em gái sinh non, từ nhỏ sức khỏe yếu, ngã xuống, e là mất lâu mới hồi phục. Nhất định trừng phạt nghiêm khắc kẻ gây chuyện!”
Anh hối hận vô cùng vì về ký túc xá sớm, ở trông em gái ngủ mới .
Cũng trách Lục Kiến Sâm, thể đợi đến sáng mai mới thủ tục nghỉ phép ?
Đoàn trưởng Nhất lập tức cảm thấy đau đầu, suýt nữa quên mất ngoài Lục Kiến Sâm còn Cố Đại Xuyên!