Thập Niên 70: Trọng Sinh Được Quan Quân Mạnh Nhất Sủng Thê Như Mạng

Chương 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mười phút , tàu hỏa ga, Cố Tiểu Khê và xuống tàu.

 

Rất nhanh đó, mấy đến từ ga tàu đưa họ đến nhà khách dành cho cán bộ gần nhất.

 

Những đó giúp họ đặt hành lý phòng mới rời .

 

Cố Tiểu Khê ngơ ngác quanh, thấy xung quanh còn ai mới lên tiếng: “Chuyện gì thế ?”

 

Lục Kiến Sâm giơ tay nhẹ nhàng xoa đầu cô: “Đừng sợ, lát nữa sẽ đến hỏi em một câu, cứ trả lời đúng sự thật là . Có thể họ nhờ em giúp một việc.”

 

Cố Tiểu Khê ngạc nhiên: “Nhờ giúp việc á? Chẳng lẽ nhặt vỏ bao t.h.u.ố.c thực sự vấn đề?”

 

Lục Kiến Sâm khẽ gật đầu nhưng thêm: “Em tắm , nghỉ ngơi một chút.”

 

“Dạ!”

 

Cố Tiểu Khê thực sự tắm, thấy trong phòng nước nóng, cô lấy quần áo sạch trong túi phòng tắm.

 

Lục Kiến Sâm nhẹ nhàng khép cửa, trông bên ngoài.

 

Nửa tiếng , mấy vị lãnh đạo đến nơi, bắt tay Lục Kiến Sâm trò chuyện vài câu.

 

Lục Kiến Sâm nhẹ gật đầu, đó phòng gọi cô gái nhỏ của ngoài.

 

Một trong đó, lãnh đạo họ Hách, thấy Cố Tiểu Khê thì ngẩn : “Cháu là… Tiểu Khê đúng ?”

 

Cố Tiểu Khê cũng sững sờ, ngơ ngác mặt: “Bác là?”

 

Lãnh đạo Hách bật : “Tiểu nha đầu , lớn thế mà quên cả bác Hách ? Hồi nhỏ bác còn bế cháu đấy! Năm ngoái bác còn thấy ảnh cháu ở chỗ ông ngoại cháu nữa.”

 

Cố Tiểu Khê nụ quen thuộc , đột nhiên nhớ : “Bác là bác Hách từng sống cạnh nhà ông ngoại cháu ạ?”

 

Lãnh đạo Hách thấy cô nhớ , gật đầu liên tục: “ đúng, là bác đây! Không ngờ gặp cháu ở đây. Ông ngoại cháu, cháu vẫn khỏe chứ?”

 

Cố Tiểu Khê gật đầu: “Mẹ cháu vẫn , chỉ là ông ngoại dạo đẩy ngã, gãy chân, giờ vẫn đang viện. tuần thể xuất viện ạ.”

 

Lãnh đạo Hách trầm ngâm: “Có dịp đến Hoài thành, bác sẽ đến thăm ông ngoại cháu. Tiểu Khê, cháu kể cho bác xem, cháu phát hiện hai kẻ phản động như thế nào?”

 

Cố Tiểu Khê sững : “Là đôi nam nữ đó ạ?”

 

Lãnh đạo Hách gật đầu: “Chính là bọn chúng.”

 

Lúc , một bên cạnh khẽ hắng giọng: “Hay là chúng phòng họp chuyện?”

 

Lãnh đạo Hách gật đầu: “Được, phòng họp .”

 

Thế là, Cố Tiểu Khê đưa đến một căn phòng nhỏ tầng hai của nhà khách.

 

Không đợi họ hỏi, cô chủ động kể bộ sự việc một cách tường tận.

 

Nghe xong, lãnh đạo Hách bật , thật ngờ, tất cả bắt đầu chỉ vì cô thấy vỏ bao t.h.u.ố.c lá trong tay nọ trông mới tinh, mắt.

 

Những vị lãnh đạo khác cũng nhịn . là góc của trẻ con luôn thú vị, lớn bình thường chẳng ai để ý đến một bao t.h.u.ố.c rỗng vứt .

 

Cũng trách bọn quá liều lĩnh, nghĩ rằng nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an nhất, giữa ban ngày ban mặt mà dám truyền tin ngay mắt .

 

“Tiểu Khê, cháu còn nhớ mặt vứt bao t.h.u.ố.c ?”

 

Cố Tiểu Khê gật đầu: “Nếu gặp thì chắc là nhận .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-23.html.]

Lãnh đạo Hách khẽ : “Vậy cháu cùng bác, nhận diện nhé?”

 

“Được ạ.”

 

Cố Tiểu Khê phối hợp.

 

Mười phút , cô đưa đến phòng tạm giữ ở ga tàu, nơi một nhóm đang giữ . Lãnh đạo Hách cô giả vờ mang nước sôi , quan sát xem ai là kẻ khả nghi báo cáo.

 

Thế nhưng, khi trong một lúc bước , Cố Tiểu Khê lắc đầu với lãnh đạo Hách: “Người đó trong .”

 

Lãnh đạo Hách và những khác : “Không ? Cháu chắc chứ?”

 

Cố Tiểu Khê gật đầu chắc chắn: “, ở trong đó.”

 

Lãnh đạo Hách lập tức gọi một đồng chí phụ trách đến bên cạnh: “Những từ Viện nghiên cứu khoa học An Thành đến Bình Trạch họp mặt đầy đủ ở đây ?”

 

, tất cả đều ở đây, tổng cộng bảy .”

 

“Anh xác nhận tình hình!”

 

“Rõ.”

 

Vừa lúc đồng chí phụ trách rời , Cố Tiểu Khê đột nhiên túm lấy tay áo Lục Kiến Sâm, ánh mắt chăm chú về phía , nơi một đàn ông đang xách hành lý qua.

 

“Là … Chính là …”

 

Vân Vũ

Lục Kiến Sâm lập tức theo hướng của cô, ngay đó lao vọt với tốc độ cực nhanh.

 

Người đàn ông hoảng hốt, đột nhiên đầu bỏ chạy.

 

Lãnh đạo Hách cũng phản ứng kịp, vội vàng lệnh cho hỗ trợ.

 

Chưa đến hai phút, Lục Kiến Sâm đè xuống đất.

 

Những việc đó cần Cố Tiểu Khê lo nữa, lãnh đạo Hách liền sai đưa cô trở về nhà khách.

 

Không việc gì , Cố Tiểu Khê quyết định giặt quần áo .

 

mới giặt một chiếc, cô đổi ý định, trực tiếp ném hết đồ bẩn kho chứa đồ cũ.

 

Ngay giây tiếp theo, cô phát hiện quần áo của xuất hiện trong phòng trưng bày sản phẩm mới, sạch sẽ tinh tươm, phẳng phiu như là qua một .

 

Cố Tiểu Khê cảm thấy ông trời đang giúp giải phóng đôi tay, từ nay cần cực nhọc giặt quần áo nữa.

 

Nhất là mùa đông, cô sẽ chạm nước lạnh.

 

ngân nga hát ném nốt quần áo bẩn của kho chứa đồ cũ, đó tiện tay xử lý luôn bộ đồ ướt mà Lục Kiến Sâm tàu.

 

Lo lắng quần áo tự dưng khô ráo sẽ khó giải thích, cô còn cẩn thận vẩy thêm chút nước lên treo lên móc, để gần cửa sổ.

 

Sau đó, cô dùng thêm chức năng dọn dẹp và phân loại rác, sạch bộ căn phòng.

 

Qua quá trình sử dụng, cô phát hiện chức năng ngay cả bụi bẩn nhỏ xíu cửa sổ những chỗ khó lau chùi nóc tủ quần áo cũng thể sạch, tiện dụng vô cùng.

 

Dọn xong phòng, cô còn luôn ga giường và vỏ chăn, sắp xếp túi đồ ăn.

 

 

 

 

 

 

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận