TẦN NỮ TỨ GIÁ

11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối cùng y cũng hiểu, cái “xong .

 

Là xé rách mặt, là trả thù đến cùng.

 

“Không, nàng thể bỏ mặc , nàng từng sẽ cùng phu thê trọn đời!”

 

Y vùng vẫy định chộp lấy vạt áo .

 

nha dịch giữ chặt y.

 

Dưới chân thiên tử, kẻ dám loạn, kẻ quấy rối còn là nương tử của trạng nguyên.

 

Nếu bọn họ xử trí nghiêm, e rằng xử trí chính là họ!

 

Thế nên Lưu Tử Thù đá ngã lăn, ăn một trận đòn, kéo như ch.ó c.h.ế.t.

 

Lúc , cây trâm ngọc bích y rơi xuống.

 

Vỡ tan đất, ai thèm quan tâm.

 

33

 

Sau , y đ.á.n.h mười trượng, còn nhốt địa lao.

 

Lúc Mặc Thanh Hoan mới thật sự ý thức chuyện ầm ĩ đến mức nào, sợ hãi đến rối loạn. 

 

Nàng vội vàng cầu liên hệ phu phụ Lưu gia để cứu .

 

May mà chuyện lớn lớn, nhỏ nhỏ.

 

Lưu gia chịu bỏ bạc, kịp thời tránh khỏi lao ngục. 

 

Lưu Tử Thù thì liệt giường cả tháng.

 

Vì y, Lưu gia cũng chỉ đành đưa việc ăn đến tận kinh thành. 

 

Thậm chí còn nhờ vả quan hệ, thành hoàng thương, nhất thời nước lên thì thuyền cũng lên. 

 

Ngay cả thiệp mời dự yến tiệc ngắm hoa của Trưởng công chúa cũng nhận .

 

Khi đến, khéo đụng Mặc Thanh Hoan. 

 

Nàng tức giận, trực tiếp xông lên mặt quát tháo:

 

“Ngươi đến đây gì?! Lại quyến rũ Tử Thù ca ca của chuyện hồ đồ !”

 

“Ngươi vì ngươi mà Tử Thù ca ca chịu bao nhiêu khổ sở ? Vết thương còn chảy mủ, đều là bôi t.h.u.ố.c cho đấy! Thối c.h.ế.t!”

 

Nàng Lưu Tử Thù sủng ái bao năm, từng chịu khổ. 

 

Nhắc đến chuyện , trong mắt lộ rõ sự chán ghét và bài xích.

 

Ta liền mở miệng:

 

“Đã thối đến thế, ngươi còn lo?”

 

Mặc Thanh Hoan nghẹn lời. 

 

Thật nàng gặp cũng chẳng nhiều , mỗi đều là Lưu Tử Thù lao mặt khiêu khích , nên nàng tự nhiên coi thành kẻ hám hư vinh, dễ bắt nạt.

 

Cho nên nàng mới dám mạnh miệng như thế.

 

Nào ngờ chẳng cho nàng chút mặt mũi, thẳng thừng :

 

“Ngươi vì tình nguyện, mà là sợ Tử Thù sinh cách với ngươi, càng sợ phu phụ Lưu gia thêm chán ghét ngươi. Nên ngươi chỉ thể nhẫn nhịn.”

 

“Cho dù vết thương thối đến , ngươi vẫn giả bộ chán ghét, tỏ cái gì cũng tự tay .”

 

“Ngươi… ngươi bậy gì thế?!”

 

Mặc Thanh Hoan vạch trần đến nỗi thẹn quá hóa giận, giơ tay tát.

 

“Ngươi chỉ là một ả g.i.ế.c heo, tư cách gì mà đây ! Hôm nay dạy dỗ ngươi cho !”

 

Ta né, tránh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tan-nu-tu-gia-mnvz/11.html.]

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Bởi phía , cất giọng:

 

“Khẩu khí thật lớn. Ta thật xem, nếu tát mặt Trạng nguyên nương tử ngay tại yến hội công chúa, thì cái tay của ngươi liệu còn nguyên vẹn .”

 

Lưu Nguyệt Nhi từ xe ngựa bước xuống, hì hì tới.

 

Mặc Thanh Hoan ngẩn :

 

“Cái gì mà Trạng nguyên nương tử?”

 

Không ai để ý đến vẻ kinh ngạc và giả ngốc của nàng , chỉ là ánh mắt nàng càng thêm khinh miệt.

 

“Nàng thể là Trạng nguyên nương tử, nàng chỉ là một ả g.i.ế.c heo, ngày ngày bạn với những khối thịt béo ngậy , nàng …”

 

“Thanh Hoan, nữa!”

 

Đến chậm một bước, Lưu mẫu vội quát ngăn nàng .

 

Giờ đây ánh mắt bà mang theo lạnh lùng và oán hận, kéo Mặc Thanh Hoan tránh xa :

 

“Người trèo cao, còn thèm để ý đến đứa con ngốc của nữa. Uổng cho nó một mảnh si tình.”

 

Khác hẳn với lúc từng nắm tay , sẽ coi như con gái ruột.

 

Lưu Nguyệt Nhi khẽ nhạt:

 

“Người phụ nhân thật buồn . Chưa đến việc con trai bà thật sự si tình với ngươi , cho dù , thì ? Ở đời, nữ tử chẳng lẽ chọn chỗ để gả, gả cho nhà bọn họ chịu khổ chắc?”

 

Nàng kéo trong:

 

“Thôi, đừng nữa, mau thôi, yến hoa sắp bắt đầu . Ấy? Kia chẳng Diệp Tri Vi ?”

 

Nàng qua.

 

Chỉ thấy từ xe ngựa bước xuống một nữ tử đoan trang.

 

Có điều nàng dường như bài xích, ngừng một chút, đợi đến khi phía xe ngựa nâng xuống mới vội vàng hành lễ, bước nhanh trong.

 

“Người là ai? Sao ghế, như thể tật ở chân?”

 

Lưu Nguyệt Nhi khó hiểu.

 

Diệp Tri Vi gượng gạo , nhạt nhẽo đáp:

 

“Chỉ là một đường xa đến kinh dưỡng bệnh mà thôi.”

 

Nàng dừng , thấy mấy nữ quyến quen thì cùng , suốt chặng hề đầu, ý tứ né tránh rõ.

 

Lưu Nguyệt Nhi hiểu :

 

“Nghe gia đình nàng từng ý định đính hôn, là với công tử một đại gia tộc. tới lúc, thì vị công tử tật, dậy , Diệp gia liền lập tức hủy hôn. Thì .”

 

Ta nghiêng đầu, Tạ Tùy bỏ tại chỗ. 

 

Một kẻ luôn sĩ diện như , lúc nhiều bằng ánh mắt khác thường, chắc chắn là nhục nhã vô cùng.

 

Quả nhiên, sắc mặt tái nhiều. 

 

về xe ngựa.

 

“Ngươi thấy Diệp Tri Vi quá nghĩa khí ?”

 

Lưu Nguyệt Nhi giọng nhàn nhạt.

 

Ta lắc đầu:

 

“Vốn là mối hôn nhân mù quáng, nàng chỉ nghĩ cho cuộc sống của bản thêm phần đảm bảo mà thôi, gì sai ?”

 

“Cho nên mới hợp tính với ngươi.”

 

Lưu Nguyệt Nhi nhún vai:

 

“Chuyện lan , ai ai cũng Diệp Tri Vi hám hư vinh, chê bai , rằng nữ tử như thể cùng chịu hoạn nạn.”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận