Chợt cúi đầu , quả nhiên thấy các nữ quyến xung quanh đều ríu rít chuyện trò, tựa như chẳng thấy chẳng gì hết.
Điềm gở trong lòng cuối cùng thành sự thật.
Yến thưởng hoa , e rằng chính là vì và Hạ Hoài Sinh mà mở.
Ta chợt nhớ những ngày , Hạ Hoài Sinh cứ khuyên đến nhà bá mẫu trong tộc ở lâu một thời gian.
Quả nhiên là bất thường.
Chỉ là dám chọc tức giận.
Ta gặng hỏi hết đến khác, đành thật.
Chàng thở dài:
“Như Ý, nàng , vì phụ mẫu dời khỏi kinh thành, tận Tuyền Châu ?”
Ta còn nhớ…
“Nghe truyền là đắc tội quý nhân trong kinh.”
Người đó, chính là Thái tử.
Hoặc , chính là Hoàng hậu lưng Thái tử.
Năm xưa, vì con trai lên ngôi vị Thái tử, Hoàng hậu chẳng ít vì dọn đường.
Dọn đường thì thể thiếu bạc.
Vậy bạc từ ?
Chẳng bao lâu, phụ Hạ Hoài Sinh cùng đồng liêu phát hiện, mỗi năm lũ lụt, chiến loạn cần cứu trợ, bạc luôn hao hụt mất một nửa.
Ấy mà từ xuống , một ai dám tấu báo.
Không tra thì thôi, một khi tra, chứng cứ liền chỉ thẳng kẻ chốn thâm cung cao vị.
Chuyện hệ trọng, bọn họ dám khua động ổ rắn, chỉ thể âm thầm thu thập chứng cứ, định mật tấu Thiên tử.
Nào ngờ còn kịp hành động, những liên quan lượt diệt khẩu.
Hoặc c.h.ế.t đường vì “sơn tặc cướp g.i.ế.c”, hoặc loạn binh g.i.ế.c c.h.ế.t.
Không một ai sống sót.
Phụ mẫu Hạ Hoài Sinh là những kẻ sớm nhận hiểm họa, quả quyết buông bỏ tất cả, dời cả nhà đến Tuyền Châu.
vẫn muộn.
Cả Hạ gia, cuối cùng chỉ còn một Hạ Hoài Sinh nhỏ bé và một lão quản gia tuổi già.
Lão quản gia để giữ mạng cho , đành đoạn cắt đứt liên hệ với tông tộc thích.
Bao năm qua , Thái tử tiếp nhận thế lực của Hoàng hậu, bạc cứu trợ vẫn nuốt chửng, nhân chứng vẫn g.i.ế.c sạch.
ai phát hiện, một kẻ may mắn sống sót, cải họ đổi tên, về.
“Thái tử bất nhân, chính là họa lớn của quốc gia.”
“Ta thể đối đầu với . Huống chi, phụ mẫu c.h.ế.t uổng, vô tội hết đến khác bỏ mạng.”
Giọng Hạ Hoài Sinh nghẹn .
cũng liên lụy đến .
“Trái , Tấn vương ít còn lòng vì dân. Những năm , một mực thu thập nhân chứng vật chứng, chỉ chờ thời cơ đến, tất sẽ thành công.”
“ hiểm nguy trong đó, nàng thể ở đây.”
Ta chỉ hỏi:
“Nếu rời , Thái tử chẳng sẽ hoài nghi ?”
Hạ Hoài Sinh im lặng.
Giờ đây đang nổi bật, ánh mắt bao đổ dồn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tan-nu-tu-gia-mnvz/14.html.]
Nếu một ngày, thê tử đột ngột bỏ , Thái tử thể nghi ngờ, truy tra?
Đến lúc đó, phận ắt thể che giấu.
Hậu quả, rõ ràng đến mức cần .
Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối
Vì thế, thể .
Cũng cho phép nhắc chuyện rời nữa.
Ta chỉ hỏi :
“Các dự định bao giờ hành động?”
Chàng đáp: “Chậm nhất cũng ngay yến thưởng hoa .”
37
Ai mà ngờ , lời của Trường công chúa trong tiệc thưởng hoa rõ ràng là nhận điều gì.
Bữa tiệc , e rằng chính là vì Hạ Hoài Sinh, vì mà bày .
Muốn gì đây? Ta hít sâu một .
Nhìn gương mặt đầy tự tin nắm chắc phần thắng mắt, chỉ :
“Thần phụ ngu , công chúa là ý gì.”
Trường công chúa vẫn mỉm :
“Ngươi và phu quân ngươi đều là thông minh, hẳn hiểu cái gọi là kẻ thức thời mới là tuấn kiệt.”
“Ta nghĩ ở mặt của bản cung, cũng nên chọn ai. Cho dù , ngươi là thê tử, chẳng lẽ nên vì chỉ một con đường sáng?”
“Ngươi đúng ? Tần Như Ý?”
Giữa và nàng , yên tĩnh đến cực điểm.
Chỉ còn giọng nàng chậm rãi vang lên:
“Ngươi sinh ở Tuyền Châu, trong nhà phụ mẫu, vốn là một đứa đồ tể g.i.ế.c heo, thế mà bám cành cao, gả cho Lưu thương nhân, gả Đoạn gia , cuối cùng, đến Tạ gia để xung hỉ.”
“ ngươi thật sự chẳng thể diện gì, gả ba , bỏ ba , chuyện nếu để khác , ở kinh thành , ngươi sẽ nước bọt thiên hạ dìm c.h.ế.t đấy.”
Nàng đầy vẻ bi ai thương hại, nhưng từng câu đều là uy hiếp.
“Cho nên, Trạng nguyên nương tử, ngươi nên thế nào.”
Ta siết chặt nắm tay.
Ngẩng đầu, cong khóe môi, cũng :
“Công chúa , thời loạn thế, chiến trường cần đ.á.n.h giặc, ruộng đất cần cày cấy, trẻ nhỏ lão già cần nuôi dưỡng.”
“Cho nên triều đình cũng cần nam nhân tái thú, nữ nhân tái giá. Nếu , vì tăng thuế đối với kẻ lâu ngày cưới gả?”
“Như Ý chẳng qua thuận theo ý Thánh thượng, ý triều đình mà , thể gọi là điều đáng khinh chê?”
Sắc mặt Trường công chúa lạnh xuống.
“Ngươi là quyết định ?”
Ta chỉ , đáp.
Nàng hừ lạnh một tiếng, hất tay .
Ngồi chễm chệ ở chỗ cao.
ngay giây , liền một cung nhân bước , chỉ thẳng :
“Tần Như Ý! Quả nhiên là ngươi!”
38
Giọng nàng vô cùng lớn.
Cũng đúng lúc , dàn bàn tiệc bên nam khách dẫn đến.