Sau khi trả thù kẻ phản bội, cô trở thành nữ thần trong trò chơi bóng tối

7.2

"Bây giờ chúng ta tiến hành nghi thức cuối cùng, tuyên thệ." Cô ta giơ cao tay phải, giữa lúc giơ tay, sườn xám tôn lên đường cong uyển chuyển.

 

Kiều Ngôn Tâm không tình nguyện giơ tay phải theo, đọc theo lời cô giáo hồ ly.

 

"Tôi nguyện…"

 

"Tôi nguyện"

 

"Tôi nguyện vì trường học Hòa Bình mà cống hiến tất cả."

 

"Tôi nguyện vì trường học Hòa Bình…"

 

Kiều Ngôn Tâm vào thời khắc cuối cùng ngậm miệng lại, nắm tay đổ đầy mồ hôi.

 

Đây không phải lời thề, đây là khế ước có hiệu lực ràng buộc.

 

Cô giáo hồ ly lần lượt nhìn từng học sinh tuyên thệ, đến lượt Kiều Ngôn Tâm, thấy cô cứ ú ớ mãi không nói đầy đủ, đôi mắt hồ ly khẽ nhướng lên, ý lạnh trong mắt không hề che giấu.

 

"Sao, còn không nói, mạng của cô…"

 

"Các người c.h.ế.t đi, trường học cũng phải c.h.ế.t đi…."

 

Người phụ nữ điên cuồng vung con d.a.o làm bếp xông vào hội trường, bà ta nhìn về phía những chiếc ghế trống, lao tới chửi bới loạn xạ.

 

"Chính là do lãnh đạo các người không làm tròn trách nhiệm, con gái A Yến của tôi mới chết, nó đã c.h.ế.t rồi, các người dựa vào cái gì mà sống."

 

Biên độ vung d.a.o của người phụ nữ ngày càng nhỏ, sau khi c.h.é.m vài nhát, cả người như bị đẩy ngã, lăn lộn trên đất, miệng không ngừng gào thét.

 

Trên bàn ghế có gì đó!

 

Ánh mắt sắc bén của Kiều Ngôn Tâm rơi lên trần nhà, trên bức tường trắng thấm đầy chất dịch màu xanh lục, trong chất dịch có lẫn cả bùn đất.

 

Sắc mặt cô giáo hồ ly đột nhiên thay đổi, có chút hoảng sợ. Cô ta vội vàng lấy bộ đàm ra: "Cảnh báo cấp hai."

 

Nói xong, toàn trường lại vang lên giai điệu kỳ quái kia.

 

"Tan học!"

 

Cô giáo hồ ly ra lệnh, Kiều Ngôn Tâm đi theo đội ngũ ra khỏi hội trường, cô bình tĩnh tìm kiếm bóng dáng người phụ nữ kia.

 

Một con bướm trắng từ cửa sổ bay đến bên tai Kiều Ngôn Tâm.

 

"Tôi tìm thấy người phụ nữ đó rồi, nhiệm vụ thay đổi, cô đi phòng thông tin đi."

 

Kiều Ngôn Tâm lúc này mới nhớ ra, vừa rồi thừa dịp hỗn loạn, bóng áo tím lướt qua trước mắt chính là Nghiêm Thanh.

 

"Tôi biết rồi."

 

Con bướm trắng nhận được câu trả lời, bay về phía cửa sổ, Kiều Ngôn Tâm quay trở lại con đường cũ, chạy về phía thư viện.

 

Thư viện ban ngày cũng bật đèn sáng chói mắt, Kiều Ngôn Tâm quẹt thẻ sinh viên, cửa ở tầng một mở ra.

 

Toàn bộ tòa nhà yên tĩnh, Kiều Ngôn Tâm hít một hơi, từng bước từng bước đi lên, cầu thang trống trải, chỉ có tiếng bước chân của cô.

 

Đến cửa phòng thông tin, cô gõ cửa.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận