RỜI XA MÙA HẠ

8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Sơ Ngôn ở cửa.

 

Ánh mắt chạm – gương mặt đầm đìa nước mắt.

 

Anh vội bước đến: “Sao thế? Chỗ nào khỏe ?”

 

Tâm trạng như sụp đổ, thể kiềm chế, òa nức nở.

 

“Tại đổi nguyện vọng chứ?”

 

“Đồ ngốc!”

 

cần , hiểu ?”

 

Tạ Sơ Ngôn sững , nét mặt dịu xuống.

 

Mím môi, gì, để đ.ấ.m mấy cái.

 

Tính tình vẫn đến đáng ghét.

 

“Em tìm lớp trưởng ?”

 

cay cay mắt, “Ừ.”

 

“Vậy là .”

 

“Được cái gì mà ?”

 

Tạ Sơ Ngôn quỳ gối xuống, ngẩng đầu , ánh mắt sáng rực khiến choáng váng: “Chúng lành , đừng chia tay nữa ?”

 

vô thức lùi , lập tức nắm chặt vai.

 

“Mạnh Đình Nguyệt!”

 

Tạ Sơ Ngôn lớn tiếng, ép .

 

em đang sợ điều gì.”

 

Anh giơ tay thề: “ thề, sẽ vì em mà từ bỏ sinh mạng của . Cho dù một ngày nào đó…”

 

Môi run lên, giọng cũng run.

 

Ngập ngừng một lúc, như từ đó, nhưng cuối cùng vẫn :

 

“Cho dù một ngày, âm dương cách biệt, , Tạ Sơ Ngôn, thề rằng tuyệt đối sẽ vì Mạnh Đình Nguyệt mà từ bỏ mạng sống.”

 

Anh ôm lấy mặt , khẽ : “Như , em thể yêu chứ?”

 

Gió thổi qua cửa sổ khép hờ, lướt qua gò má ướt đẫm nước mắt, mang theo chút lành lạnh.

 

Trăng mát như nước.

 

Bầy chim bên hồ vỗ cánh, những cánh chim mỏi mệt bay về rừng.

 

cũng như một con chim mỏi, bay suốt mười năm.

 

Chỉ ngừng vùng vẫy, mới thể giống một sống mà “lạc quan”, “tích cực”, “kiên cường” chống bệnh tật.

 

cũng sợ, tuyệt vọng, oán trời trách đất, ghét cuộc đời .

 

chẳng tìm khu rừng nào để trú chân, chỉ cần thả lỏng một chút là sẽ rơi hố sâu tuyệt vọng.

 

mệt .

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

 

Mệt đến mức chỉ tựa Tạ Sơ Ngôn một chút.

 

Dù chỉ là một ngày, để kẻ bay mỏi như nơi dừng , chờ mặt trời mai mọc, dang cánh, tiếp tục bay về phía cái chết.

 

ôm chầm lấy Tạ Sơ Ngôn, vùi đầu n.g.ự.c .

 

Khóc òa lên.

 

9

 

Lần hóa trị thứ hai kết thúc, cân nặng của giảm xuống mức thấp nhất từ đến nay.

 

Họa vô đơn chí, chủ nhà đột nhiên gọi điện con trai sắp cưới vợ, nên cho thuê nhà nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/roi-xa-mua-ha/8.html.]

Ông bồi thường gấp đôi tiền vi phạm hợp đồng, yêu cầu tìm chỗ ở mới trong vòng hai ngày.

 

Khi đang cãi với chủ nhà, Tạ Sơ Ngôn ngay bên cạnh .

 

Anh cau mày : “Muốn chuyện với ông ?”

 

cúp máy: “Không cần , tiền bồi thường khá nhiều, đủ để tìm một chỗ mới .”

 

Những năm qua vì chữa bệnh mà chạy ngược xuôi khắp nơi, nơi cố định, sớm quen với chuyện .

 

“Chuyển đến chỗ .”

 

“Hả?”

 

Tạ Sơ Ngôn lặng lẽ dời mắt nơi khác: “Gần bệnh viện, tiện khám bệnh.”

 

Vốn là hoạt bát, nhưng lắp bắp: “Ờ… phiền ——”

 

“Không phiền.”

 

Thế là dọn căn hộ của Tạ Sơ Ngôn một cách hợp tình hợp lý.

 

Đó là một khu chung cư gần bệnh viện, khá .

 

Nhà lớn, nhưng thiết kế , gian thoáng đãng.

 

So với căn nhà thuê của , thật sự hơn gấp nhiều .

 

Tạ Sơ Ngôn nên đưa mã cửa cho .

 

“Đồ đạc cứ để công ty chuyển nhà để ở phòng khách, tối về dọn.”

 

trong nhà, gãi đầu.

 

Không ngờ “sống chung” với Tạ Sơ Ngôn như thế.

 

Lần đầu bước gian riêng tư của , phần dè dặt.

 

Không dám lung tung, ngoan ngoãn sofa.

 

Hỏi Tạ Sơ Ngôn: “ ngủ phòng nào?”

 

“Phòng nào cũng .”

 

“Hả?”

 

Anh bận rộn công việc, đáp câu hỏi của .

 

đành liều bước căn phòng bên .

 

Bộ chăn ga gối màu xanh đậm.

 

Rèm cửa xám chống sáng.

 

Trên bàn đế sạc dây cho đồng hồ.

 

Tủ quần áo trong suốt treo đầy áo sơ mi của Tạ Sơ Ngôn.

 

À… là phòng ngủ chính.

 

khép cửa , mở căn phòng còn , đặt vali của .

 

Trời dần tối.

 

chuẩn xong bữa tối, bày biện bát đũa, đợi ở bàn ăn.

 

Chẳng từ lúc nào, .

 

Khi Tạ Sơ Ngôn đẩy cửa bước , đang mơ gục đầu bàn.

 

Bộ tóc giả lệch lạc đầu, như sắp rơi xuống.

 

Khi đến gần, giật tỉnh dậy.

 

“Anh về !”

 

“Ừ.”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận