Quả thận

Chương 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Video được tua nhanh gấp 2,5 lần, ghi lại toàn bộ quá trình chúng tôi ăn uống trong nhà hàng.

 

Trong lúc ăn, tôi đã đi vào nhà vệ sinh một lần.

 

Thời gian không quá năm phút.

 

Trong video, tôi trông hơi loạng choạng khi đi lại, nhưng không có biểu hiện gì bất thường.

 

Video kết thúc đúng lúc chúng tôi rời khỏi nhà hàng.

 

Cảnh sát Lý tiếp tục phát một đoạn video khác.

 

Đó là video tại khách sạn.

 

Trong video, Tiểu Mi dìu tôi trở về khách sạn. 

 

Quãng đường mất nửa tiếng, thời gian trùng khớp.

 

Sau khi đưa tôi về phòng, Tiểu Mi không nán lại mà rời đi ngay lập tức.

 

Cảnh sát Lý nhấn nút tạm dừng, ánh mắt trở nên nghiêm nghị:

Trà Sữa Tiên Sinh

 

“Thời gian hoàn toàn khớp nhau, bạn của cô, Tiểu Mi, không có thời gian gây án.”

 

“Đây là video quay lại hôm trước khi cô rời khỏi Thái Lan. Bạn Tiểu Mi của cô đã rủ cô đi bơi…”

 

Anh ấy mở một đoạn video khác.

 

Trong video, tôi và Tiểu Mi đang ở hồ bơi của khách sạn.

 

Tôi mặc bộ bikini mà Tiểu Mu tặng, bên ngoài quấn một chiếc khăn tắm, dáng vẻ hơi rụt rè.

 

Tôi vịn vào lan can để xuống nước, rồi vứt chiếc khăn tắm sang một bên. 

 

Camera tình cờ ghi lại toàn bộ phần lưng của tôi.

 

Cảnh sát Lý di chuyển ngón tay, dừng video, sau đó nhanh chóng thao tác trên bàn phím để phóng to.

 

Hình ảnh lập tức trở nên rõ nét, thậm chí cả những nốt mụn trên lưng cũng hiện lên rõ ràng.

 

“Vùng eo của cô không hề có bất kỳ vết sẹo ph ẫu thu ật nào…”

 

7

 

Sao lại như vậy?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/qua-than/chuong-7.html.]

 

Tôi nhìn chằm chằm vào đoạn video với vẻ đờ đẫn.

 

Làn da trắng mịn, ngoài vài l ỗ ch ân lôn g và vết mụn rõ ràng, hoàn toàn không có bất kỳ vết thương nào.

 

“Chúng tôi cũng đã liên hệ với cảnh sát địa phương để điều tra bạn của cô. Cô ấy chỉ là một nhân viên công ty bình thường, không có bất kỳ mối liên hệ nào với các thế lực đen tối…”

 

“Thế còn chồng cô ấy thì sao?”

 

Tôi không cam lòng!

 

Ngoài họ ra, tôi thực sự không thể nghĩ ra ai có thể âm thầm lấy đi quả thận của tôi.

 

“Chồng cô ấy làm cùng công ty, bố mẹ đều là giáo viên. Theo điều tra của cảnh sát, cũng không có bất kỳ mối liên hệ nào với thế lực ngầm…”

 

Tôi nhìn miệng anh ta mấp máy, nhưng không nghe được một chữ nào.

 

Đầ u tôi quay cuồng, toàn thân mềm nhũn, từ từ ngã ra sau.

 

“Kỳ Kỳ! Kỳ Kỳ!”

 

Giọng của Tống An vang lên, kèm theo cánh tay vững chắc giữ lấy tôi trước khi tôi đổ gục.

 

Tỉnh dậy, tôi thấy mình nằm trong bệnh viện.

 

Cả người rã rời như thể từng mảnh xư ơng trong cơ thể đều bị tháo rời. 

 

Tôi thậm chí không đủ sức để hé môi.

 

Tống An ngồi bên cạnh, đôi mắt đầy vẻ mệt mỏi. 

 

Thấy tôi tỉnh lại, anh vội vàng đi làm thủ tục nhập viện.

 

Y tá nói, tôi đã mất một quả thận và cơ thể đang s uy y ếu nghiêm trọng do sử dụng quá nhiều thuố))c. Cần phải nghỉ ngơi và điều trị trong một thời gian dài.

 

Nghe vậy, trái ti m tôi như chìm xuống vực thẳm. 

 

Tôi nhắm nghiền mắt, để mặc nỗi sợ hãi vô tận cuốn lấy mình.

 

Một lúc sau, tôi cảm giác thấy lòng bàn tay mình rung lên nhè nhẹ.

 

Hình như là điện thoại.

 

Tay tôi không phải truyền dịch, nên dễ dàng cầm lấy. Nhìn kỹ thì lại là điện thoại của Tống An.

#trasuatiensinh 

Bạn cần đăng nhập để bình luận