ÔNG TÔI THÍCH ĐI CỬA SAU, GIÚP CHÁU TRAI CHEN HÀNG HỎA TÁNG

1

Ông nội thích nhờ vả khác việc giúp.

 

Thi xong lớp 12 học lái xe, ông xách hai cây Trung Hoa tìm “ quen” để nhờ thầy dạy .

 

Kết quả: học phí 2.500, 3.200.

 

Trước khi đại học mua máy tính, ông gửi hai chai rượu nhờ quen mang từ Thượng Hải về.

 

Kết quả: giá trang chính hãng 3.900, trả 5.400.

 

Sau khi nghiệp đại học, ông nhờ họ hàng giúp giới thiệu việc cho .

 

Nhận tin nhắn tuyển dụng ai cũng tra mạng, cuối cùng bùng nổ.

 

“Ông ơi, ơn đừng coi mớ cá ươn tôm thối là quan hệ nữa !”

 

“Ông nhận là mỗi nhờ vả, chỉ mắc nợ nhân tình, mà còn ném cả đống tiền oan ?!”

 

Bác cả nhà chửi điều, ông nội nhờ giúp mà còn ơn.

 

Vậy nên về , em họ cùng hai đứa bạn bơi thì c.h.ế.t đuối.

 

Ông nội lập tức nhờ “chen hàng” để em họ hỏa táng ngay trong ngày.

 

đến ngày hôm , hai đứa tỉnh , bác cả trời đất lao đánh ông nội.

 

nhịn : “Bác ơi, bác ơn thế?”

 

1

 

Mùa nghiệp. cầm điện thoại, màn hình là email thông báo phỏng vấn của một bệnh viện tuyến cuối (tam giáp) trong thành phố.

 

hắng giọng, cố khiến giọng vẻ nhẹ nhàng:

 

“Ba, , con nhận thông báo phỏng vấn của bệnh viện tam giáp trong thành phố , còn thêm hai chỗ nữa cũng…”

 

Chưa xong tiếng gõ gậy “cộc cộc” của ông nội cắt ngang.

 

Ông từ buồng trong bước , mặt là vẻ đắc ý như tính chuyện.

 

Ông , thẳng tới ghế chủ ở sofa, đặt bình tử sa bàn “cộp” một cái.

 

“Nguyệt Nguyệt, chuyện công việc khỏi vất vả thế.”

 

Ông nhấp một ngụm , chậm rãi :

 

“Ông bảo thằng thứ hai nhà ông Trần (bạn ông) liên hệ bạn học của nó . Ở bệnh viện cộng đồng bên phía tây thành phố, sắp xếp xong cho cháu .”

 

“Bệnh viện cộng đồng ạ?”

 

cố để giọng là đang hỏi chứ chất vấn.

 

“Bệnh viện cộng đồng thì ? Gần nhà, việc nặng, định.”

 

Ông ngẩng mí mắt, ánh mắt đục lờ nhưng toát uy nghi cho cãi.

 

“Không ai , cái đó là nhân tình.”

 

“Thằng thứ hai nhà ông Trần, đặc biệt nhờ bạn học ở trường Đảng móc nối giúp, là vị trí nội bộ.”

 

Khi ông chữ “nhân tình”, đuôi âm kéo dài, như đang thưởng thức một của ngon vật lạ hiếm .

 

Bác dâu đang gọt táo bên cạnh lập tức đặt d.a.o xuống, phụ họa:

 

đấy Nguyệt Nguyệt, vì chuyện của cháu mà ông cháu tốn bao công sức.”

 

“Bây giờ quan hệ thì khó nhúc nhích lắm. Cháu là đứa mới trường, gì.”

 

để ý đến chị , chỉ ông.

 

Ông vẻ hưởng thụ cảm giác một lời như chín lời, giơ cái điện thoại cũ trong tay với :

 

“Này, bên gửi, bảo cháu xem cho đường.”

 

nhận lấy. Trên màn hình là một liên kết web mở sẵn.

 

Tiêu đề: “Thông báo tuyển dụng công khai nhân viên hợp đồng năm 20XX của Trung tâm Dịch vụ Y tế Cộng đồng XX”.

 

“Tuyển dụng công khai”, “hợp đồng”.

 

Vài chữ như một gáo nước lạnh dội từ đỉnh đầu, dập tắt tia hy vọng cuối cùng trong .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ong-toi-thich-di-cua-sau-giup-chau-trai-chen-hang-hoa-tang/1.html.]

 

“Ông ơi,”

 

trả điện thoại , giọng run:

 

“Đây là tuyển dụng công khai, ai lên mạng cũng đăng ký .”

 

“Công khai thì công khai, mà chỉ định là chỉ định, hai chuyện khác .”

 

Ông bằng ánh mắt “cháu còn non lắm”.

 

Ông hạ thấp giọng như đang bật mí bí mật động trời:

 

“Bên đó là thủ tục vẫn , nhưng suất thì để phần cháu .”

 

“Cháu chuẩn 50.000 nhé, tuần kiếm thời gian, ông dẫn cháu qua ‘ một chút’, thu xếp cho xong.”

 

Năm chục nghìn.

 

Tiền “bôi trơn”.

 

Cho một vị trí hợp đồng tuyển công khai mà hề .

 

Cái cục tức đè nén bấy lâu rốt cuộc “bùm” một tiếng nổ tung trong đầu.

 

kìm nữa, ném “cạch” cái điện thoại của xuống bàn .

 

Tiếng va đập giòn giật nảy.

 

“Ông!”

 

Giọng vì tức mà sắc lên.

 

“Cái thông tin tuyển dụng ai chả tra mạng!”

 

“Ông những bắt con bỏ cơ hội hơn, còn bắt ném thêm 50.000 tiền oan?”

 

“Cái ‘quan hệ’ của ông bao giờ mới thôi coi nhà là cái mỏ để móc tiền ?”

 

Mặt ông đỏ lên thấy rõ, tay chỉ cũng run:

 

“Cháu… cháu là cái kiểu thái độ gì đấy!”

 

2

 

Người nổi đóa tiên ông, mà là bác cả.

 

Bác bật dậy, chỉ thẳng mặt chửi:

 

“Đường Nguyệt! Mày chuyện với ông mày kiểu gì đấy! Sách vở nhét bụng chó ? Láo toét!”

 

Bác dâu cũng the thé gào theo:

 

“Đồ vô ơn! Không ông mày, mày tưởng mày yên sống tới giờ ?”

 

“Ăn của nhà tao, uống của nhà tao, giờ cánh cứng , mổ hả!”

 

“Mày đầu tư quan hệ là gì ?”

 

Bác tiến thêm một bước, nước bọt suýt b.ắ.n mặt :

 

“Hôm nay bỏ 50.000, giúp nhà 100.000, 200.000!”

 

“Mày tưởng tiền đó cho ? Là trải đường cho tương lai mày đấy!”

 

vây giữa đám , những lời buộc tội như tấm lưới siết nghẹt thở.

 

bố —họ ngoài vòng, mặt đầy khó xử.

 

Mẹ nháy mắt với , mấp máy môi thành tiếng: “Bớt .”

 

Bố thì cúi đầu, giả vờ vân gỗ sàn.

 

Khoảnh khắc , bỗng gì nữa.

 

Ánh mắt vượt qua khuôn mặt đỏ gay của bác, khóe môi chua ngoa của bác dâu, rơi ông nội đang giữa sofa.

 

Vì “uy quyền” thách thức, lồng n.g.ự.c ông phập phồng dữ dội.

 

trong mắt ông, ngoài giận dữ, còn chút lúng túng lật tẩy.

 

Những chuyện lố bịch che đậy bởi “nhân tình thế thái”, từng cái một ùa về.

Bạn cần đăng nhập để bình luận