Oán Bà Bà

Chương 12

Bà nội không thèm đáp lại ông nội, chỉ đứng ngoài sân lớn tiếng gọi tôi:

 

“Xuân Nha, mau ra đây rửa mặt rồi vào phòng đi, trời sắp tối hẳn rồi đấy!”

 

Tôi vốn đã sợ bóng tối, nay lại gặp chuyện quái dị như thế này, càng không dám chậm trễ.

 

Không đợi ông nội lên tiếng, tôi vội vàng rời khỏi phòng ngay lập tức.

 

Vì lo sợ những điều kỳ dị của đêm qua sẽ lặp lại, trước khi ngủ, bà nội dùng dây thừng trói c.h.ặ.t c.h.â.n mình vào cột giường.

 

Tôi cũng sợ bị tà ma mê hoặc, liền bắt chước bà, buộc chân mình vào cột giường bên kia.

 

Sau khi làm xong, bà nội tắt đèn.

 

Căn phòng lập tức chìm vào một màn đen đặc, giơ tay lên cũng không thấy rõ năm ngón.

 

Cả sân viện yên ắng đến rợn người, không một tiếng động nào.

 

Nhưng càng yên tĩnh như vậy, tôi càng bất an, càng thấy sợ hãi.

 

Tôi lo rằng chỉ cần một giây sau, sẽ có tiếng gõ cửa, sẽ có thứ đáng sợ bất ngờ xuất hiện.

 

Thế nhưng ai mà ngờ. 

 

Mãi cho đến khi tôi ngủ thiếp đi, chẳng có bất cứ động tĩnh lạ nào xuất hiện cả.

 

Giữa đêm khuya, tôi mơ màng tỉnh giấc. 

 

Tôi bị một luồng gió lạnh buốt thổi qua người.

 

Dù đang là đầu thu, thời tiết vốn không quá rét, nhưng cơn gió này lại lạnh đến mức làm tôi nổi hết da gà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/oan-ba-ba/chuong-12.html.]

 

Cảm giác có điều không ổn, tôi không dám cử động, chỉ có thể nhắm chặt mắt, dỏng tai lắng nghetừng âm thanh nhỏ nhất xung quanh.

 

Lắng nghe thật kỹ. 

 

Quả nhiên có tiếng động phát ra từ phía cửa sổ.

 

“Tách… tách… tách…”

 

Tiếng động nhẹ, nhưng rất đều đặn.

Trà Sữa Tiên Sinh

 

Nghe kỹ hơn. 

 

Nó giống như có ai đó đang dùng móng tay gõ nhẹ lên kính cửa sổ, từng nhịp, từng nhịp một.

 

Tôi nín thở, lặng lẽ xoay đầu qua.

 

Nhưng do quá sợ hãi. 

 

Nhịp tim dồn dập đến mức đập vang bên tai, gần như che lấp cả âm thanh “tách tách” kia.

 

Tôi hé mắt, nheo thành một khe nhỏ, hướng ánh nhìn về phía cửa sổ

 

Ngay lập tức…

 

Hơi thở tôi cũng cứng lại.

 

Bên khung cửa sổ có một cái bóng đen đang bám chặt ở đó!

 

Hơn nữa bóng đen này như thể đang lộn ngược xuống!

 

Tiếng “tách tách” kia chính là do cánh tay của nó bị gió thổi đung đưa, va vào cửa kính mà phát ra!

Bạn cần đăng nhập để bình luận