Oán Bà Bà

Chương 11

Bà nội liên tục gật đầu, cam đoan chắc chắn sẽ làm theo, rồi tiễn ông A Công Lưu ra về.

 

Ông nội giận dữ nhìn theo bóng lưng bà nội, hậm hực gõ mạnh tẩu thuốc xuống bàn, phát ra những tiếng cộc cộc nặng nề.

 

Sau khi tiễn ông A Công Lưu đi xong, nụ cười trên mặt bà nội lập tức biến mất sạch.

 

Bà đi đến bên bàn, vừa dọn dẹp bát đũa, vừa hừ lạnh về phía ông nội.

 

Cả buổi chiều hôm đó, ông nội nhốt mình trong phòng, không rõ đang bận rộn với thứ gì.

 

Đến giờ cơm tối, ông vẫn không bước ra ngoài.

 

Bà nội gọi mấy lần, nhưng ông vẫn không đáp lại.

 

“Xuân Nha, hai bà cháu mình ăn trước, kệ cái lão già đó đi!”

 

Vừa nói, bà vừa cố tình gào to về phía cửa phòng ông nội.

 

Bộ dạng như thể sợ ông không nghe thấy vậy.

 

Trước kia, mỗi lần cãi nhau, chỉ cần bà nội cho ông một bậc thang đi xuống, thì ông sẽ xuống theo.

 

Nhưng lần này thì không. 

 

Xem ra ông thực sự giận không nhẹ.

 

Mãi đến khi tôi và bà nội ăn xong, trong nhà vẫn không có lấy một tiếng động nào từ phòng ông.

 

Bà nội bực bội, đặt bát đũa cạch cạch xuống bàn, mặt mày khó chịu.

 

Nhưng cuối cùng bà vẫn mềm lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/oan-ba-ba/chuong-11.html.]

 

Bà bảo tôi mang cơm vào phòng ông nội.

 

Tôi đẩy cửa ra, nhìn thấy ông nội nằm nghiêng trên giường.

 

Trà Sữa Tiên Sinh

Nghe thấy tiếng động, đôi mắt ông lập tức sáng lên, háo hức quay đầu lại.

 

Nhưng khi thấy người vào là tôi, ông liền quay ngoắt đầu sang hướng khác ngay lập tức.

 

Nhìn biểu cảm thay đổi chóng mặt của ông, tôi bất giác cảm thấy buồn cười.

 

“Ông này—” Tôi đặt khay cơm xuống bàn, nói:

 

“Bà bảo cháu mang cơm vào cho ông, còn nói ông thích ăn hay không tùy ông…

Tốt nhất là nhịn luôn đi, đói ch ết cũng hay!”

 

Vừa dứt lời. 

 

Ông nội bật dậy khỏi giường, mặt đầy vẻ không thể tin nổi.

 

Ông ngửa cổ, hướng ra sân gào lên:

 

“Làm loạn đi! Tối nay tôi ch ết luôn cho rồi, nhường chỗ cho tình nhân của bà!”

 

Tôi lúng túng đưa tay gãi mũi.

 

Nói ra thì…

 

Cái “tình nhân” kia của bà nội chắc đã khuất từ lâu rồi nhỉ?

 

Giờ có khi xương cốt cũng khô đến mức gõ lên còn vang tiếng cộc cộc ấy chứ…

#trasuatiensinh 

Bạn cần đăng nhập để bình luận