8.
Những lời dòng chữ , từng câu từng chữ đều chiếu rọi hiện thực.
Giờ phút , tự nhiên hiểu rõ những gì dòng chữ đều là sự thật. Điều nghĩa là cái kết bi thảm của cũng là thật.
Ta kẻ lương thiện, Lục Linh Tuyết lòng hãm hại , thì cứ để nàng , để trừ hậu họa.
Thế là thu kiếm, chuẩn rời .
Giây tiếp theo, Hắc Giao đột nhiên nhảy vọt lên, cuốn trong hang động.
Cảm nhận chiến ý, bội kiếm “Toái Sương” đột nhiên xuất . Kiếm khí sắc bén, nhưng đối với Giao Long vô dụng.
Nó tu vi Nguyên Anh trung kỳ, ngang ngửa với . Lại thêm như sắt thép, gần như đao kiếm bất nhập.
Mấy hiệp giao đấu, nó dồn đường cùng, còn đường thoát.
Đằng xa, Lục Linh Tuyết đang hôn mê, trông vẻ an lành.
Hắc Giao khinh thường với : “Đã quấy rầy sự thanh nhàn của , thì hãy để cái mạng !” Nói đoạn, nó tích tụ cột nước, chuẩn một kích đoạt mạng.
Chính là khoảnh khắc .
Ta nhanh chóng ném mấy lá phù lục, hỏa trận, khởi!
Cây cối xung quanh nhanh chóng bốc cháy, nhất thời lửa cháy ngút trời.
Cùng lúc đó, Hắc Giao gầm lên giận dữ, vai cũng thủy trụ đ.â.m xuyên.
Lục Linh Tuyết và Hắc Giao cùng lúc kêu lên chói tai.
“Sao cháy !”
Giao Long thích nước, sợ lửa. Nếu bày hỏa trận từ xa, nó dễ dàng phá trận. Chỉ lấy mồi, đợi nó mắc bẫy.
Trạm Én Đêm
Giờ khắc Hắc Giao vây trong biển lửa, khắp nơi là sơ hở.
Không chút do dự, tung sát chiêu, kiếm quang tứ phía đánh chỗ yếu của nó. Trong nháy mắt, Hắc Giao hóa hình thành một thiếu niên mười lăm, mười sáu tuổi.
Công thế của ngừng, dùng kiếm khí khiến lửa cháy càng dữ dội. Sau đó ngự kiếm cao, lạnh lùng ngừng lăn lộn giãy giụa.
Bị dồn đường cùng, cũng còn giả bộ già dặn, nũng nịu kêu lên: “Tỷ tỷ, tỷ tỷ! Tỷ mau dập lửa ! Ta thể cho tỷ nhiều bảo bối, còn thể cùng tỷ kết khế. Ta hữu dụng, tỷ đừng g.i.ế.c !”
9.
Để thể hiện thành ý, cắn vỡ đầu ngón tay nhỏ máu, mắt mong chờ .
Trong ánh lửa, một ảnh cháy đen lao tới.
Ta một đạo kiếm khí hất tung Lục Linh Tuyết, “Ngươi sống nữa ?”
Chỉ thấy Lục Linh Tuyết ngã nhào ngoài hỏa trận, lẩm bẩm: “Khế ước… hẳn là Linh thú khế ước của mới đúng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-phu-xoay-chuyen-can-khon/chapter-3.html.]
Nghe , cắn vỡ một giọt m.á.u đầu ngón tay, ngự kiếm hạ thấp hình.
Ngự trị ánh lửa, vươn ngón tay, khinh thường Hắc Giao : “Khế ước? Đến đây.”
Thiếu niên nghiến răng thẳng , kiễng chân chạm ngón tay .
Một đạo kim quang lóe lên, khế ước kết thành.
Thần thú kết khế, tính mạng tương liên, Hắc Giao đối với còn uy hiếp. Ta rút hỏa trận, một đạo vũ phù giúp hạ nhiệt.
Đôi mắt đen kịt của chằm chằm , tủi : “Tỷ tỷ, thể ao ngâm một lát ?”
Ta xua tay, ghét bỏ : “Ngươi thì , đừng gọi tỷ tỷ. Nhìn bộ dạng ngươi ít nhất cũng mấy trăm tuổi , giả vờ non nớt gì chứ.”
Thiếu niên tủi lầm bầm: “Đâu giả vờ non nớt… cũng mới hóa hình tới mười lăm năm. Các ngươi tu sĩ ghét nhất Thần thú hóa hình, kết khế thì la hét đòi đánh giết. Ta bất đắc dĩ mới trốn trong bí cảnh, tránh xa tranh chấp. Không ngờ cuối cùng vẫn gặp ngươi.”
Ta những kỳ hoa dị thảo cháy rụi bên bờ đầm, nghi ngờ : “Chẳng trách bí cảnh Vĩnh Lạc Thành trân bảo, hóa đều ngươi cướp về giấu ở đây .”
Thiếu niên nghiến răng : “Tỷ cướp , cướp hết ! Dù cũng thể ở đây tiêu d.a.o tự tại nữa .”
Ta khách khí, lấy kiếm cuốc. Thu hoạch sạch sẽ các loại Linh hoa, Linh thảo.
10.
Đại quân chậm rãi đến muộn. Mọi chỉ thấy khí định thần nhàn đào Tiên thảo. Còn Lục Linh Tuyết cháy đen, thê thảm chịu nổi.
Nàng rưng rưng nước mắt chỉ : “Đại sư tỷ khởi hỏa trận…”
Chưa kịp hết lời, Đại sư Cố Diệp xông lên kéo , hung hăng : “Thẩm Chí Nhu, ngươi đang gì? Linh Tuyết thương nặng như , ngươi còn tâm trạng đào thảo dược!”
Ta khẽ “xì” một tiếng, kéo đến xoay . Chỉ thấy lỗ m.á.u ở vai đang rỉ m.á.u ngừng.
Ta mặt đổi sắc bôi Tiên thảo nghiền nát lên vết thương, : “Tiểu sư thương thật nặng, sắp cháy thành than , mau chóng chôn thôi.”
Đại sư vết thương ở vai , nhất thời đành lòng. lời , cũng nhíu chặt mày.
Nhị sư Đoạn Chiếu chạy lên, chỉ mũi : “Ta nữ nhân các ngươi quen thói ghen tuông. Là thấy tiểu sư cưng chiều hết mực, sinh lòng đố kỵ ? Tiểu sư đầu lịch luyện ngươi hại thành thế , xem ngươi giải thích thế nào!”
Tiểu sư Giang Yến Lục Linh Tuyết, xót xa đến mức hai mắt đỏ hoe. Quay đầu , nhàn nhạt với : “Sư tỷ, tỷ thường xuyên chiến trường, thương là chuyện thường tình. Về tịnh dưỡng mấy ngày là khỏi, việc gì ở đây âm dương quái khí.”
Thiếu niên Hắc Giao thấy vây công, dậy chuẩn động thủ, kiếm Toái Sương cũng kêu keng keng.
Ta về phía , cuối cùng ánh mắt dừng tiểu sư , khẽ : “Có lẽ là quá nhiều chuyện hy sinh bản . Nên các ngươi thế mà quên mất, tu chính là Vô Tình Đạo!” Nói đoạn, một tay rút kiếm .
Kiếm khí khiến vạt áo của khẽ bay phần phật.
Dòng chữ bùng nổ.
【Nữ phụ tu là Vô Tình Đạo???】
【Không đúng, nàng tu Thương Sinh Đạo ?!】
【Sao cảm thấy cốt truyện đúng nhỉ?】