52.
Tính mạng Lục Linh Tuyết mất , tu vi của Ma tôn thế mà cũng giảm xuống theo. Hẳn là việc thăng cấp cảnh giới của Ma tộc liên quan đến luồng sức mạnh quỷ dị của Lục Linh Tuyết.
Hắn dốc ma lực Lục Linh Tuyết, ý đồ giữ thở cuối cùng của nàng .
Ta tự nhiên chịu, hai mắt đỏ ngầu đ.â.m về phía Lục Linh Tuyết. Nàng chết, c.h.ế.t ngàn vạn cũng đủ!
Lục Linh Tuyết chạy trốn, nhưng thể tránh khỏi kiếm ý, kìm hãm tại chỗ.
“Ta là nữ chính, là thiên mệnh chi nữ, là kẻ chủ đạo câu chuyện… Ngươi một kẻ phụ diễn, rốt cuộc dựa cái gì? Thiên đạo, hệ thống, các ngươi cứu !” Nàng đưa tay về phía Ma tôn, nắm lấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng.
theo một tiếng kêu non nớt: “Thẩm sư tỷ, phụ sự tin tưởng, dẫn viện binh đến !” Tám đại tông Chưởng môn truyền vội vã đến Thiên Kiếm Tông chi viện, phía còn Lý Huyền cùng vô tử tiểu phái.
Bọn họ đồng loạt tấn công, Ma tôn phân thiếu thuật, thể rảnh tay cứu nàng .
Chưởng môn Thiên Kiếm Tông cũng mơ mơ màng màng theo. Nhìn thấy Lục Linh Tuyết, trong mắt bùng phát hận ý vô biên, “Lục Linh Tuyết, ngươi cái thứ nghiệt chướng . Thiên Kiếm Tông tin ngươi là Thiên mệnh chi nữ, đối đãi với ngươi tệ. Ta đối đãi ngươi như con gái ruột, thậm chí vì ngươi mà tru sát Nhu Nhi… ngươi phản bội chúng , dẫn ma núi, nghìn năm cơ nghiệp của Thiên Kiếm Tông đều mất hết !”
Lục Linh Tuyết như , điên cuồng : “Hừ, Thiên Kiếm Tông chẳng qua là một lũ phế vật. Thẩm Chí Nhu hết đến khác tổn thương , các ngươi những g.i.ế.c nàng , còn để nàng thăng cấp Luyện Hư! Nếu các ngươi sớm tay g.i.ế.c nàng , nàng ngày hôm nay? Chính đạo tà tu cũng , chỉ chọn con đường lợi cho mà thôi. Các ngươi bảo vệ , chọn cây mà đậu lẽ nào cũng sai ?!”
Ta hai bọn họ kể lể chuyện nhà nữa. Thi triển pháp thuật đột ngột tách ba hồn bảy phách của Lục Linh Tuyết.
Lục Linh Tuyết đau đớn chết, vẫn lặp lặp : “Ngươi g.i.ế.c , là Thiên mệnh nữ, mới là nhân vật chính!”
Cho đến khi từ đó bóp nát một quả cầu ánh sáng, nàng mắt trợn tròn, hoảng loạn, “Hệ thống mất , hệ thống mất …”
53.
“Thiên mệnh nữ? Vậy thì để Thiên đạo đến cùng lý luận !” Ta rút kiếm đ.â.m tim nàng , khuấy động mấy vòng. Ta nàng cảm nhận nỗi đau thấu tim giống như Tạ Lan Tinh!
Cơn đau xâm nhập ngũ tạng lục phủ của nàng , nàng còn cảm nhận luồng trợ lực ban đầu nữa. Nỗi sợ hãi từng bao trùm lấy nàng , nàng dùng đôi tay còn bò lùi , lóc cầu xin: “Cầu xin ngươi, đừng g.i.ế.c . Ngươi là Luyện Hư, sẽ thành thần. Thần yêu thế nhân, ngươi thể lạm sát sinh linh!”
Ta khẩy đặt chân lên ngón tay nàng , từng chữ từng câu : “Ta tự nhiên sẽ thành thần, chính là vì để lũ chuột như ngươi chỗ nào để chui lọt thế gian . Đừng quên, thần yêu thế nhân, cũng trừ vạn ác!”
Toái Sương xuất kiếm, nhanh đến mức chỉ còn tàn ảnh. Một khoảnh khắc , nãy còn kêu la thảm thiết hóa thành một trận huyết vụ, chỉ còn một bãi thịt nát đất.
Cùng với cái c.h.ế.t của Lục Linh Tuyết, tu vi của Ma tôn dần mất , tự trận chiến tất bại. Hắn dốc hết sức thi triển chuyển sinh chi thuật.
Những t.h.i t.h.ể đất, lập tức hóa thành những quái vật vô tri, lượng khổng lồ.
“Trận chiến dù thể diệt giới tu tiên, cũng nhất định khiến các ngươi trọng thương. Sau tự sẽ tân Ma tôn phục hưng trở , lấy tuẫn đạo gì sợ!” Hắn ngửa mặt lên trời điên cuồng, ánh mắt điên dại.
Thấy đủ những tội nghiệt tràn lan , ánh mắt uể oải : “Dựa thủ đoạn thấy ánh Mặt trời, mới miễn cưỡng là Luyện Hư hậu kỳ. Bằng ngươi, cũng xứng lớn tiếng khiến giới tu tiên trọng thương ?”
Ta nhấc tay, liền uy áp vô biên vây quanh , “Vạn kiếm lệnh, khởi!”
Đầu tiên là tiếng kiếm ngân vang chấn động mây trời, đó tất cả các thanh kiếm của đều rời khỏi vỏ. Cùng với vô thần kiếm chủ trong Kiếm Trì của Thiên Kiếm Tông, đồng loạt ứng triệu, gì tuân theo.
Vô thanh kiếm lơ lửng giữa trung, ngẩng đầu lên, che khuất cả trời đất. Kiếm quang đúc thành một mảnh ban ngày khác, kiếm khí sắc bén như xuyên thủng trời đất.
Theo tay hạ xuống, trận mưa kiếm ngập trời chuẩn sẵn sàng đồng loạt giáng xuống. Trong phạm vi mười dặm, tất cả ma binh khôi , cùng với Ma tôn đều ghim chặt tại chỗ.
54.
Ta xông mưa kiếm, đón lấy Toái Sương. Người kiếm hợp nhất, hình nhanh đến mức thể nắm bắt dấu vết.
Trong vài thở, những vết thương thấu xương rải khắp Ma tôn, nhưng thấy máu. Sau đó, Toái Sương khẽ nhấc từ bụng , chỉ thấy tấm da của như y phục rơi xuống đất.
Máu lúc mới rỉ từ những vết thương nhỏ. Ít nhất chảy cạn một đêm, mới thể khô.
Ta dùng sống kiếm nâng cằm lên, mặt cảm xúc : “Sát nghiệt oan khổ, nên để ngươi tự gánh chịu mới công bằng. Cái đau bóc da lột thịt , ngươi còn hài lòng ?”
Hắn như con ch.ó rơm phủ phục chân , cầu chết, nhưng ngay cả lời cũng thốt . Ta coi như thấy, thu kiếm bước qua . Sau đó, ôm t.h.i t.h.ể Tạ Lan Tinh, cất bước rời .
Phía , tử Vạn Pháp Tông ngăn , nhưng thấy Chưởng môn nhà chảy lệ than thở: “Lan Tinh mấy năm tính tình đổi lớn, ngay cả chúng cũng bó tay. Giờ gặp tri âm, sinh tử tương hộ, cứ để !” Nói đoạn, nhét một gói giấy dầu trở trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-phu-xoay-chuyen-can-khon/chapter-17.html.]
Đó là món chân giò của Thượng Thiện Cư núi Vạn Pháp Tông, Tạ Lan Tinh sớm đòi ăn. Hắn sớm chuẩn , chỉ chờ Tạ Lan Tinh về tông, liền lén lút mở bếp nhỏ cho .
ngờ tiểu đồ , thể trở về nữa .
Các tử tông môn khác đờ đẫn tại chỗ, dám bất kỳ hành động nào. Cho đến khi xa, mới vội vàng tìm kiếm, dọn dẹp chiến trường.
Mấy ngày đó, giới tu tiên liên tục xuất hiện thiên lôi.
Từ khi Lục Linh Tuyết chết, phát hiện linh khí thế mà dần dần phục hồi. Cái gọi là Thiên mệnh chi nữ, chẳng qua là kẻ trộm chiếm đoạt linh khí thế gian. Thoại bản đóng vai Thiên đạo, tập trung khí vận một nữ chính.
Đáng tiếc, khí vận bản là giả.
Nó coi tình yêu của nam nhân là phần thưởng cao quý nhất, lấy sự đố kỵ của nữ nhân chiến lợi phẩm đắc ý nhất.
Thế là, tất cả nam nhân đều yêu mến nữ chính, tất cả nữ nhân đều ghen ghét nữ chính.
Cái gọi là nữ chính, thực chất là một cây tơ hồng, ký sinh mới thể tồn tại. Vỏ bọc tưởng chừng hảo lột bỏ, bên trong sớm đầy rẫy những thứ mục nát, đáng thương đáng hận.
Đường dây câu chuyện hảo chỉ thể thành hình nhờ khí vận cực hạn, bản nó ngược nhân tính.
Chỉ cần một chút ý thức thức tỉnh, thất bại là kết quả tất yếu.
55.
Giờ đây linh khí trở thế gian. Rất nhiều tử cảnh giới đình trệ, lũ lượt độ kiếp thăng cấp.
Giới tu tiên nghênh đón thời kỳ cực thịnh, một cảnh tượng phồn vinh. Các đại tông cũng liên tục đưa cành ô liu về phía .
Lúc bấy giờ, Tiểu Hắc ở bên cạnh , ghét nhất những kẻ “chính đạo” giả dối , “Muốn sư phụ của tỷ tỷ , ngươi thấy ngươi xứng ?”
Đối diện, lão già tóc bạc trắng lau mồ hôi ngượng nghịu: “Không , hỏi Thẩm đạo hữu bằng lòng đến Chưởng môn ?”
Tiểu Hắc im lặng một lúc, nặn một câu: “Ngươi, ngươi mơ quá!”
Ta liếc Tiểu Hắc một cái, hiệu vô lễ, “Ngươi quên chúng gì ?”
Hắn vỗ vỗ đầu, lớn tiếng : “Ồ đúng , nhục của Tạ ca ca cuối cùng cũng tu bổ xong ! Lão già tránh ! Chúng còn đưa đầu thai nữa!”
Sau đó một một rồng bay vút lên, biến mất bầu trời.
Hẳn là trăm năm , giới tu tiên sẽ từ từ mọc lên một ngôi mới.
Kể từ khi chứng kiến trận tiên ma đại chiến đó, dòng chữ cả ngày chỉ còn những lời ca ngợi.
【Không chứ, các thấy một kiếm của vợ tui ?】
【Cái gì mà vợ ông, rõ ràng là vợ tui!】
【Thẩm Chí Nhu cô đúng là tiêu sái , để một tui ở nhà chăn trâu.】
Lục Linh Tuyết hệ thống, mà dòng chữ. Nếu thật sự thần minh, thì dòng chữ nhất định là một tia thiên cơ nàng ban cho .
Ta cuối cùng kỹ dòng chữ, từng chữ từng câu xem xét cẩn thận. Dòng chữ quan tâm nhất đến động tác của , tự nhiên cũng phát hiện .
【Vợ ơi ngây thế?】
【Có nghĩ đến chuyện cũ mà buồn ?】
【Đừng mà, ôm ôm Nhu Bảo từ xa.】
Ta theo lời của bọn họ mà nở nụ , nhẹ nhàng mở miệng: “Chư vị, đến lúc lời tạm biệt . Chính các vị kéo khỏi cốt truyện định, tránh khỏi cái c.h.ế.t oan uổng. Trong lúc nguy nan luôn giúp đỡ khắp nơi, giúp thể thực hành đạo nghĩa của .”
Trạm Én Đêm
“Chỉ tiếc, sự kết nối gian thời gian sẽ khiến tiểu thế giới vận hành định, đành cắt đứt kết nối. Chí Nhu, xin gửi lời cảm ơn tại đây. Chúc các vị từ xa luôn kiên cường bất khuất, độc lập ngẩng cao đầu, đánh mất chính .”
Nói đoạn, dòng chữ hóa thành từng đốm sáng trắng li ti, rải đầy .
Ta nghĩ, bọn họ sẽ sưởi ấm lâu, lâu.