29.
Đêm khuya, là dòng chữ liên tục nhấp nháy đánh thức .
【Lục Linh Tuyết đúng là một tai họa, Cố Diệp cũng là một tên điên, ghê tởm quá!】
【Bọn chúng thế mà chuẩn diệt cỏ tận gốc, đây còn tính là chính đạo ?】
【Tui thấy Tà tu còn độc ác bằng bọn chúng, Diêm Vương cũng xăm hình chúng lên lưng.】
【Bảo bối, cô mau tỉnh , tui lo c.h.ế.t mất!】
Ta đột nhiên mở mắt, rõ dòng chữ chỉ thấy kinh hãi.
Hỗn Độn Thánh Liên là linh dược bảo mệnh của Lục Linh Tuyết ở giai đoạn của cốt truyện, đồng thời cũng liên quan mật thiết đến việc trùng tu linh căn.
giờ đây, Hỗn Độn Thánh Liên Lý Huyền uống . Lục Linh Tuyết thế mà cam lòng xúi giục Cố Diệp g.i.ế.c diệt khẩu, rút linh căn của Lý Huyền tinh luyện.
Lý Huyền xuất nghèo khó là Thể tu, hẳn là cước bộ nhanh, Cố Diệp nếu đuổi theo, dễ như trở bàn tay.
Có sự nhắc nhở của dòng chữ, dùng nửa canh giờ cuối cùng cũng đuổi kịp.
Khi đến nơi, Lý Huyền ngã quỵ xuống đất, bên là một vũng m.á.u lớn, sống chết.
một chắn , nhường nửa bước, đang đối chiến với Cố Diệp.
Lục Linh Tuyết ở một bên âm trầm lệnh: “Đại sư , tuyệt đối thể giữ . Ta sẽ giúp , cứ việc sát chiêu !”
Chỉ thấy Lục Linh Tuyết đối diện với hư vô, miệng lẩm bẩm, như thể đang chuyện với ai đó. Trong khoảnh khắc, mất sức loạng choạng mấy bước, kiếm thế mà tuột khỏi tay.
Cố Diệp thế như sấm sét, kiếm chỉ chỗ hiểm.
Ta ném Toái Sương chặn , kiếm của Cố Diệp chệch một tấc, cuối cùng cũng thoát chết.
Khi đến gần, mới phát hiện thế mà là Tạ Lan Tinh. Hắn một tay cầm kiếm, thần sắc đề phòng chằm chằm .
Lục Linh Tuyết mắt đỏ ngầu, nghiến răng nghiến lợi : “Thẩm Chí Nhu, là ngươi! Ngươi một kẻ phụ diễn đáng chết, tại luôn phá hỏng chuyện của !”
Ta triệu hồi Toái Sương, kiếm chỉ mệnh môn của nàng , dùng lời của dòng chữ đáp : “Lục Linh Tuyết, tìm c.h.ế.t thì sẽ chết.”
30.
Thấy sát ý nổi, phi bay về phía nàng .
Nàng vội vàng kéo Cố Diệp chắn , kêu lên chói tai: “Đại sư , g.i.ế.c nàng ! Nếu chuyện truyền ngoài, còn vững trong giới tu tiên !”
Cố Diệp hiển nhiên g.i.ế.c đỏ mắt, vội vàng khởi thế ứng phó.
Ta đối chiêu với , thế mà bất phân thắng bại. Hắn hẳn là uống thuốc cưỡng chế đột phá tu vi trong thời gian ngắn. Nếu , cũng thể đối chiến với Tạ Lan Tinh lâu như .
Tạ Lan Tinh thương nghiêm trọng, thể trợ trận, chỉ thể lớn tiếng nhắc nhở : “Chú ý tiểu sư của ngươi, nàng chỗ đáng nghi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-phu-xoay-chuyen-can-khon/chapter-10.html.]
Ta gật đầu đáp lời, Lục Linh Tuyết ngay từ đầu diễn biến của thoại bản. Cho đến bây giờ, càng tin chắc nàng trợ lực khác, và trợ lực cực kỳ quỷ dị.
Nếu , Tạ Lan Tinh đột nhiên mất sức?
Tiểu sư , dù thế nào cũng thể giữ nữa.
Ta bận tâm đến công thế của Cố Diệp, chỉ lấy mạng Lục Linh Tuyết.
Lục Linh Tuyết bỏ chạy, nhưng nơi hoang sơn dã lĩnh , chỗ nào để trốn. Dù , đây là nơi tuyệt vời mà bọn họ chọn sẵn để lấy mạng Lý Huyền.
Lấy mạng nàng , như nghĩ, chuyện khó. Nếu sát tâm, Cố Diệp cũng cản .
khi mũi kiếm đ.â.m về phía mi tâm Lục Linh Tuyết, một lực vô hình ngăn .
Đằng xa, là tiếng gầm gừ gấp gáp của Tạ Lan Tinh: “Thẩm Chí Nhu, động thủ ! Nhất định g.i.ế.c nàng ! Nếu nàng còn sống, nhất định sẽ hại cả giới tu tiên!”
Ta nữa tích tụ đủ công thế, một kích đoạt mạng. giống hệt Tạ Lan Tinh nãy, cổ tay mất sức, mũi kiếm run rẩy.
Ta nghiến răng dùng tay đỡ lấy, trái tim như một luồng uy áp bóp chặt, gần như thở nổi.
Kinh mạch tắc nghẽn, cố gắng đảo ngược luồng uy áp , thế mà ép phun một ngụm m.á.u tươi.
Lục Linh Tuyết thở phào nhẹ nhõm, chằm chằm nhếch môi : “Thẩm Chí Nhu, ngươi thế nào là thiên mệnh chi nữ ? Thiên đạo về phía , ngươi thế mà vọng tưởng g.i.ế.c , thật là nực !”
31.
Ta nhíu chặt mày, đau đớn tột cùng.
Nàng đúng, quả thực g.i.ế.c , còn đủ mạnh.
Thế là, mũi kiếm xoay một cái, trực tiếp đ.â.m về phía Cố Diệp.
Không ai ngờ đến biến cố .
Trạm Én Đêm
Cố Diệp kịp phòng , luồng sức mạnh quỷ dị bảo vệ, một cánh tay cắt đứt thẳng. Ngay lập tức, m.á.u chảy như suối, nhuộm đỏ nửa .
Người tu tiên thể thể phục hồi, nhưng vết thương do Linh kiếm gây thì thể tái tạo.
Trong khí tràn ngập mùi m.á.u tanh nồng. Cố Diệp ôm cánh tay, thể tin . Hốc mắt đỏ ngầu đáng sợ, đưa tay kéo vạt áo .
Toàn đầy m.á.u khiến trông như một Sát quỷ từ Địa ngục, rơi xuống mấy giọt nước mắt, trông đặc biệt vặn vẹo, “Nhu Nhi, ngươi, ngươi thế mà thật sự g.i.ế.c . Ngươi là sư của mà, là sư lớn lên từ nhỏ. Dù thế nào nữa, sư ca từng nghĩ đến việc lấy mạng ngươi…”
Tim đập hụt một nhịp, vô thức mặt .
mà, tầm mắt dừng Lý Huyền đang đất. Hắn vô tội bao, chỉ vì châm chọc Lục Linh Tuyết một câu mà đối mặt với tai họa diệt vong. Nếu ngơ, thì còn xứng đáng gì là “trảm yêu trừ ma, phò chính đạo” nữa.
Ta nuốt xuống cơn đau âm ỉ trong ngực, nhàn nhạt : “Cố Diệp, sẽ áp giải ngươi về tông môn chấp nhận xét xử. Nếu còn phản kháng, sẽ tại chỗ tru sát ngươi!”
Lục Linh Tuyết thấy giúp đỡ duy nhất của còn ý chí chiến đấu, dậm chân : “Đại sư , đừng tin lời quỷ quái của nàng , đưa !”
Ngay đó, một cánh cổng ánh sáng xuất hiện từ hư . Lục Linh Tuyết kéo Cố Diệp lách , biến mất tại chỗ.