Cả nhà Trương Duệ c.h.ế.t lặng.
Trương Duệ cũng trợn tròn mắt:
“Sao lại nhanh thế? Không được, tôi đã đưa đủ tiền rồi, dù tiêu rồi cũng phải trả lại!”
Bác gái bất ngờ bật cười:
“Này cậu Trương, cậu quên rồi à? Lúc đưa tiền là tiền mặt, đâu có chuyển khoản hay bằng chứng gì, làm sao chứng minh được là cậu đưa tận 2 triệu?”
Trương Duệ không vội, quay sang giơ tay ra với bố mình.
Ông ta lập tức đưa điện thoại cho anh ta.
Trương Duệ mở video — là cảnh cả nhà anh ta đưa sính lễ!
Mặt nhà bác tôi lập tức biến sắc.
Thẩm Liên lập tức phát điên, lao đến tát vào mặt Trương Duệ, vừa khóc vừa chửi:
“Đồ cặn bã! Sao anh có thể mưu mô như vậy? Tôi nói cho anh biết, tiền tiêu sạch rồi, không trả lại đâu! Tôi cũng không cưới anh nữa!”
Trương Duệ ôm mặt, cũng tát trả cô ta một cái, rồi lấy ảnh ra đe dọa:
“Không trả tiền thì kiện! Cô không cưới tôi sẽ phát ảnh khắp làng xem cô còn mặt mũi lấy ai nữa không!”
Hai bên bắt đầu đe dọa lẫn nhau, không ai chịu nhường, khiến hàng xóm lại tiếp tục bàn tán chỉ trỏ.
Chạm đến lợi ích và danh dự, Thẩm Diệu Tổ mất hết lý trí.
Không biết từ đâu lôi ra cái cuốc, bất ngờ vung thẳng vào đầu Trương Duệ!
“Dám chơi bố mày à?! Mày nghĩ mày là ai? Có biết tao là ai không?
Ai dám đụng đến tao ở cái làng này?
Tính kế lên đầu tao? Mơ đi!”
Cậu ta vừa gào vừa vung cuốc, ánh mắt điên dại khiến mọi người xung quanh đứng hình.
Một người hét lên:
“A! Máu kìa! Chết rồi phải không?!”
Câu đó khiến cả nhà họ Trương bừng tỉnh, lập tức chạy tới đẩy Thẩm Diệu Tổ ra.
Khi họ thấy Trương Duệ nằm trong vũng máu, tất cả đều hoảng loạn, gào khóc:
“Con ơi, tỉnh lại đi con ơi!”
“Tiểu Duệ, tỉnh lại đi, là chị đây…”
Nhưng mặc họ gọi thế nào, Trương Duệ vẫn không nhúc nhích.
Mặt anh ta bê bết máu, trán bị cuốc đập thành một hố sâu.
Hàng xóm sợ hãi bỏ chạy tán loạn. Có người gọi cảnh sát và xe cấp cứu.
Tôi và bố mẹ cũng choáng váng.
Trương Duệ… c.h.ế.t rồi?
Tôi từng nghĩ bác tôi sẽ trả lại tiền, hoặc Thẩm Liên sẽ chấp nhận cưới và cùng anh ta sống nghèo khổ trả nợ, nhưng không ngờ… anh ta lại chết!
Nếu chuyện này xảy ra ở nhà tôi, e rằng gia đình tôi vừa phải trả tiền, vừa bị đe dọa, cuối cùng có khi lại chính tôi là người chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nha-chong-dua-sinh-le-xong-lai-bao-cong-an-muon-lay-vo-mien-phi/7-het.html.]
Chỉ vì nhà tôi… không có một biến số như Thẩm Diệu Tổ!
Tôi tính kỹ bao nhiêu cũng không tính được điều này.
Nhưng cũng tốt thôi. Trương Duệ c.h.ế.t rồi, tôi sẽ không bao giờ còn bị hắn ta đe dọa nữa.
Thấy anh ta chết, Thẩm Liên phát điên, lao tới ôm xác anh ta khóc thảm thiết:
“Sao anh lại đối xử với em như vậy?! Chết ngay trước mặt em thì em sống sao nổi?!”
Vừa nói dứt lời, cô ta bị bố Trương Duệ đá bay!
“Cút! Đồ sao chổi! Vừa đính hôn xong đã hại c.h.ế.t con trai tôi! Trả con lại cho tôi!”
Thẩm Liên ngã xuống, đập đầu vào ghế đá, ngất xỉu ngay tại chỗ.
Bác trai bác gái tôi hoảng loạn chạy đến đỡ cô ta dậy:
“Liên à! Con sao rồi? Đừng dọa bố mẹ!”
Bác tôi quay sang đ.ấ.m thẳng vào mặt bố Trương Duệ!
Hai nhà lao vào hỗn chiến.
Trương Phương cố can cũng bị ăn mấy bạt tai.
Mãi đến khi cảnh sát đến mới tách được họ ra.
Cuối cùng, Trương Duệ và Thẩm Liên được xe cấp cứu đưa đi. Còn bác tôi và nhà họ Trương bị cảnh sát đưa về đồn.
Bố tôi vì là anh em ruột với bác nên cũng bị gọi đi lấy lời khai. Tới hôm sau mới về.
Thẩm Diệu Tổ bị bắt ngay tại chỗ. Vì g.i.ế.c người nên theo lý phải bị tử hình.
Nhưng do Trương Duệ dùng thủ đoạn ép buộc, đe dọa bằng ảnh nóng, và nhà bác tôi bán nhà lấy tiền “chuộc mạng”, nên Thẩm Diệu Tổ chỉ bị kết án tù chung thân.
Thẩm Liên tuy sống lại, nhưng bị tổn thương não, trí lực tụt lùi ba mươi năm, trở thành một kẻ ngớ ngẩn, suốt ngày cười điên dại.
Bác tôi bán hết tài sản để cứu mạng con trai, nhà cũng lâm vào cảnh bần cùng.
Hai vợ chồng phải chăm sóc đứa con gái khờ suốt ngày, mệt mỏi đến rã rời.
Mỗi lần nhìn thấy cảnh đó, bố mẹ tôi đều thở dài:
“May mà con gái chúng ta thông minh, nếu không thì cảnh đó đã là nhà mình rồi.”
Tôi cũng lạnh sống lưng.
Nếu hôm đó Trương Duệ không quên thoát WeChat, người thành kẻ ngốc bây giờ chắc là tôi.
Nhà họ Trương cũng chẳng khá hơn. Trương Duệ chết, tiền mất, còn nợ ngập đầu.
Cả nhà sắp phát điên, ngày nào cũng đánh nhau đập phá đồ đạc.
Có lúc ba người trong nhà đánh nhau tóe máu.
Họ trở thành đề tài bàn tán của cả làng.
Nhưng ai cũng nói: “Đáng đời!”
Cưới vợ mà không lo làm ăn đàng hoàng, lại định dùng thủ đoạn để cưới “0 đồng”, vừa tham, vừa ngu, vừa ghê tởm!
Có người còn đùa:
“Làn gió 'chỉ hoàn tiền' cuối cùng cũng thổi tới cả giới hôn nhân rồi.”
(Toàn văn hoàn)