Người Dưới Cây Bồ Đề

2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5fbz5TFRL6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những ngày tiếp theo, Vy cố gắng làm quen với cuộc sống mới ở vùng quê. Cô thường dậy sớm, đi dạo quanh những cánh đồng lúa, hít thở không khí trong lành và ngắm nhìn cảnh bình minh. Cô cũng bắt đầu làm quen với những người dân địa phương, những người hiền lành, chất phác và luôn sẵn lòng giúp đỡ cô.

Tuy nhiên, dù cố gắng hòa nhập, Vy vẫn không thể quên được lời cảnh báo của ông Ba và sự kỳ lạ của cây bồ đề. Mỗi khi hoàng hôn buông xuống, cô lại cảm thấy bất an và lo lắng. Cô luôn cố gắng tránh xa khu vực quanh quán trọ vào thời điểm đó, nhưng sự tò mò vẫn không ngừng thôi thúc cô.

Vào một buổi chiều mưa, Vy quyết định phá vỡ quy tắc của ông Ba. Cô muốn tận mắt chứng kiến điều gì đang xảy ra dưới gốc cây bồ đề vào lúc hoàng hôn.

Hôm đó, trời mưa tầm tã từ sáng sớm. Mưa khiến cho khung cảnh xung quanh trở nên ảm đạm, u buồn. Vy ngồi trong phòng, nhìn ra ngoài cửa sổ, ngắm nhìn những hạt mưa rơi tí tách trên mái nhà.

Đến khoảng năm giờ chiều, mưa bắt đầu ngớt dần. Những đám mây đen kịt dần tan đi, để lộ ra một khoảng trời xám xịt. Vy quyết định ra ngoài.

Cô khoác lên mình một chiếc áo mưa mỏng, đội mũ và bước ra khỏi phòng. Cô đi chậm rãi về phía cây bồ đề, tim đập thình thịch trong lồng ngực.

Khi đến gần cây bồ đề, Vy dừng lại. Cô cảm thấy một luồng khí lạnh buốt phả vào mặt. Cô rùng mình, nhìn quanh.

Và rồi cô nhìn thấy anh.

Dưới gốc cây bồ đề, một người thanh niên đang ngồi lặng lẽ. Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi trắng, quần tây đen. Mái tóc đen của anh ta ướt sũng vì mưa, dính bết vào khuôn mặt gầy gò, xanh xao. Anh ta ngồi khoanh chân, hai tay ôm lấy đầu gối, mắt hướng về phía nghĩa địa cũ.

Vy đứng chôn chân tại chỗ, không thể tin vào mắt mình. Cô chưa từng nhìn thấy người thanh niên này trước đây. Anh ta là ai? Tại sao anh ta lại ngồi ở đây, dưới gốc cây bồ đề, vào lúc hoàng hôn và trong một ngày mưa như thế này?

Mưa bắt đầu nặng hạt trở lại. Vy run rẩy, cố gắng trấn tĩnh. Cô bước đến gần người thanh niên, cất tiếng hỏi:

"Anh... anh có sao không?"

Người thanh niên không trả lời. Anh ta vẫn ngồi im lặng, không hề nhúc nhích. Vy tiến lại gần hơn, chạm vào vai anh ta.

"Anh gì ơi, anh có nghe tôi nói không?"

Lúc này, người thanh niên mới từ từ ngẩng đầu lên. Anh ta nhìn Vy bằng đôi mắt đen sâu thẳm, u buồn. Đôi mắt ấy khiến Vy cảm thấy một nỗi buồn vô tận, như thể anh ta đang mang trong mình một gánh nặng quá lớn.

"Cô... cô là ai?" Người thanh niên hỏi bằng giọng khàn khàn, yếu ớt.

"Tôi là Vy, tôi là khách trọ ở đây. Anh... anh tên là gì?" Vy đáp, cố gắng giữ cho giọng nói của mình bình tĩnh.

Người thanh niên im lặng một lúc rồi nói: "Tôi... tôi là An."

"An? Anh ngồi đây làm gì vậy? Trời mưa lớn lắm, anh không sợ bị ốm sao?" Vy lo lắng hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-duoi-cay-bo-de/2.html.]

An không trả lời câu hỏi của Vy. Anh ta chỉ nhìn cô bằng đôi mắt buồn bã rồi quay mặt đi, tiếp tục nhìn về phía nghĩa địa.

Vy cảm thấy bối rối. Cô không biết phải làm gì. Cô muốn giúp đỡ An, nhưng cô không biết làm thế nào.

"Anh An, hay là anh vào trong nhà trọ đi. Ở đây lạnh lắm." Vy cố gắng thuyết phục.

An vẫn không phản ứng. Anh ta vẫn ngồi im lặng dưới gốc cây bồ đề, mặc cho mưa rơi ướt đẫm.

Vy thở dài, bất lực. Cô biết rằng cô không thể ép buộc An làm bất cứ điều gì. Cô quyết định rời đi.

"Anh cứ ngồi đây nhé. Nếu cần gì thì cứ gọi tôi." Vy nói rồi quay người bước đi.

Khi Vy quay lưng đi, cô cảm thấy một cảm giác kỳ lạ. Cô cảm thấy như có ai đó đang nhìn mình, nhưng khi cô quay lại thì không thấy ai cả.

Vy nhanh chóng trở về phòng, đóng chặt cửa lại. Cô ngồi trên giường, cố gắng xua tan những hình ảnh và cảm xúc vừa trải qua.

Cô không thể hiểu được An. Anh ta là ai? Tại sao anh ta lại xuất hiện dưới gốc cây bồ đề vào lúc hoàng hôn? Và tại sao anh ta lại mang trong mình một nỗi buồn sâu sắc đến như vậy?

Khi Vy đang chìm đắm trong những suy nghĩ hỗn độn, cô chợt nhớ ra một điều. Khi cô chạm vào vai An, cô cảm thấy tay mình như xuyên qua một vật thể vô hình.

Cô rùng mình.

Lẽ nào... An không phải là người?

Ý nghĩ đó khiến Vy kinh hãi. Cô vội vàng xua đuổi nó đi, nhưng nó cứ lởn vởn trong đầu cô.

Đêm đó, Vy không thể ngủ được. Cô cứ trằn trọc mãi, suy nghĩ về An và những điều kỳ lạ đang xảy ra xung quanh cô.

Sáng hôm sau, Vy quyết định hỏi ông Ba về An. Cô hy vọng rằng ông Ba sẽ cho cô biết một điều gì đó về người thanh niên bí ẩn này.

Nhưng khi Vy hỏi về An, ông Ba lại tỏ ra lảng tránh. Ông nói rằng ông không biết ai tên là An cả.

Vy cảm thấy thất vọng. Tại sao ông Ba lại giấu cô điều gì đó? Liệu có phải An thực sự không phải là người, và ông Ba đang cố gắng bảo vệ cô khỏi một điều gì đó nguy hiểm?

Vy quyết định tự mình tìm hiểu sự thật. Cô biết rằng, để giải đáp những bí ẩn này, cô cần phải dũng cảm đối mặt với những điều mà cô chưa từng tin là có thật.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận