Người Dưới Cây Bồ Đề

10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Năm năm sau…

Quán Trọ An Nhiên vẫn nằm yên bình trên ngọn đồi, vẫn giữ vẻ cổ kính và trầm mặc như thuở ban đầu. Cây bồ đề giờ đây đã trở nên sum suê hơn, tán lá rộng lớn che phủ gần như toàn bộ khoảng sân. Người ta kéo đến đây ngày một đông, không chỉ để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cây, mà còn để tìm kiếm sự bình yên trong tâm hồn.

Ông Ba vẫn là chủ quán trọ, lưng ông đã còng hơn, nhưng đôi mắt vẫn sáng quắc và đầy vẻ từng trải. Ông vẫn kể cho du khách nghe về câu chuyện của An và Vy, về tình yêu kỳ diệu và sự hy sinh cao cả. Câu chuyện ấy đã trở thành một phần không thể thiếu của Quán Trọ An Nhiên, một di sản tinh thần mà ông Ba luôn trân trọng.

Nhưng có một điều mà ông Ba không bao giờ kể, một bí mật mà ông giữ kín trong lòng. Đó là vào mỗi buổi chiều, khi mặt trời bắt đầu lặn, có một cô gái thường đến ngồi dưới gốc cây bồ đề.

Cô gái ấy luôn mặc một chiếc áo len xám cũ kỹ, khuôn mặt thanh tú, đôi mắt buồn man mác. Cô ngồi lặng lẽ dưới gốc cây, đôi mắt hướng về phía chân trời, như đang chờ đợi một ai đó.

Người ta đồn rằng cô gái ấy là một linh hồn lang thang, không thể siêu thoát. Người ta cũng đồn rằng cô ấy đang chờ đợi người yêu của mình quay trở lại.

Nhưng sự thật thì không ai biết. Chỉ có ông Ba biết rõ thân phận của cô gái ấy.

Đó chính là Vy.

Sau khi rời khỏi Quán Trọ An Nhiên, Vy đã đi khắp nơi, làm đủ mọi nghề để kiếm sống. Cô đã từng làm công nhân trong nhà máy, phục vụ trong quán ăn, và thậm chí là bán vé số ngoài đường.

Nhưng dù ở đâu, cô cũng không thể quên được An. Hình ảnh của anh luôn hiện diện trong tâm trí cô, như một vết sẹo không thể xóa nhòa.

Sau năm năm lang bạt, Vy quyết định quay trở lại Quán Trọ An Nhiên. Cô không biết tại sao mình lại quay lại, nhưng cô cảm thấy có một điều gì đó thôi thúc cô phải đến đây.

Khi Vy đến Quán Trọ An Nhiên, cô gặp lại ông Ba. Ông Ba đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy cô.

"Vy, cô quay lại đây làm gì?" Ông Ba hỏi.

"Cháu cũng không biết nữa. Cháu chỉ cảm thấy mình cần phải quay lại đây." Vy trả lời.

Ông Ba gật đầu. "Tôi hiểu. Cô vẫn còn nhớ đến An, phải không?"

Vy im lặng.

"Cô có thể ở lại đây nếu cô muốn." Ông Ba nói. "Nhưng cô phải hứa với tôi một điều."

"Điều gì ạ?" Vy hỏi.

"Cô không được cố gắng liên lạc với An nữa. Hãy để cậu ấy được yên nghỉ." Ông Ba nói.

Vy gật đầu. "Cháu hứa."

Từ đó, Vy sống ở Quán Trọ An Nhiên. Cô giúp ông Ba chăm sóc quán trọ và tiếp đón du khách. Cô cũng thường đến ngồi dưới gốc cây bồ đề vào mỗi buổi chiều, ngắm nhìn cảnh hoàng hôn.

Cô không cố gắng liên lạc với An, nhưng cô vẫn luôn nhớ đến anh. Cô nhớ về những kỷ niệm đẹp mà họ đã có với nhau, về tình yêu kỳ diệu và sự hy sinh cao cả.

Cô biết rằng An sẽ không bao giờ quay trở lại, nhưng cô vẫn hy vọng rằng một ngày nào đó, họ sẽ gặp lại nhau ở một thế giới khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-duoi-cay-bo-de/10.html.]

Một buổi chiều, khi Vy đang ngồi dưới gốc cây bồ đề, một du khách trẻ tuổi đến gần cô.

"Cô có phải là người đã từng yêu một hồn ma không?" Du khách hỏi.

Vy ngạc nhiên. "Sao anh biết?"

"Tôi đã nghe kể về câu chuyện của cô. Nó rất cảm động." Du khách nói.

"Đó chỉ là một câu chuyện cổ tích thôi." Vy nói.

"Không, đó là một câu chuyện có thật. Và nó đã thay đổi cuộc đời tôi." Du khách nói.

Vy nhìn du khách, và cô cảm thấy có một điều gì đó quen thuộc ở anh ta. Cô cảm thấy như mình đã từng gặp anh ta ở đâu đó.

"Anh là ai?" Vy hỏi.

"Tôi là An." Du khách trả lời.

Vy kinh ngạc. "Anh... anh là An?"

Du khách gật đầu. "Tôi là An của kiếp sau. Tôi đã tìm thấy cô, Vy."

Vy không thể tin vào tai mình. Cô đã chờ đợi khoảnh khắc này quá lâu rồi.

Cô đứng dậy và ôm chầm lấy du khách. Cô khóc nấc lên, cảm thấy hạnh phúc vô bờ bến.

"Em đã chờ anh rất lâu rồi." Vy nói.

"Tôi biết. Tôi cũng đã chờ đợi cô." Du khách trả lời.

Vy và An ôm nhau thật chặt, không muốn rời xa. Họ biết rằng họ đã tìm thấy nhau, và họ sẽ không bao giờ rời xa nhau nữa.

Họ sẽ cùng nhau xây dựng một cuộc sống mới, một cuộc sống đầy ắp tình yêu và hạnh phúc.

Ở một thế giới khác, có một linh hồn đang mỉm cười. Anh biết rằng Vy đã tìm được hạnh phúc, và anh cảm thấy mãn nguyện.

Anh biết rằng tình yêu của anh và Vy sẽ mãi mãi tồn tại, vượt qua không gian và thời gian.

Và trong cuốn sổ tay ai đó từng để lại có dòng cuối cùng:

"Tình yêu không cần chạm vào để tồn tại. Nó chỉ cần được nhớ đến."

(Hết)

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận