Lục Vân Dao lên tiếng:
“Lần này không phải tội phạm truy nã, cũng không đến mức quá khẩn cấp. Một lát nữa anh chỉ cần về căn biệt thự ở khu Thiên Thủy là được. Mẹ anh đang ở ngay phòng khách Đường một, chưa nguy hiểm đến tính mạng. Anh có thể gọi 120 và nhờ ban quản lý mở cửa, đưa mẹ anh đến bệnh viện.”
【Tiếu Khán Giang Hồ】 lập tức nói:
“Được được được, chờ chút, tôi gọi trợ lý...”
Anh ta định lấy một chiếc điện thoại khác, vì máy này đang livestream.
“Không cần gọi trợ lý.” – Lục Vân Dao nhắc nhở:
“Lát nữa nếu anh ra khỏi cửa mà gặp hắn, chỉ cần nói là đang đi tìm Như Nguyệt, cười hề hề với hắn như trước đây là được.”
【Tiếu Khán Giang Hồ】 run run nói:
“Đại sư… rốt cuộc là nhà tôi gặp chuyện gì rồi? Ngài cứ nói thẳng đi.”
Đám dân mạng thích hóng chuyện đã bàn tán loạn cả lên từ nãy, giờ cũng lần lượt hưởng ứng:
【Chủ phòng, có chuyện gì thì nói thẳng ra đi, tôi sốt ruột quá rồi đây này.】
【Tiếu Khán Giang Hồ đã nói muốn nghe thẳng rồi, hóng drama quá trời luôn.】
【Bia nước ngọt đậu phộng nè, hạt hướng dương, cổ vịt, cháo bát bảo đủ cả, nhường đường nhường đường nào~】
Lục Vân Dao nhìn 【Tiếu Khán Giang Hồ】:
“Anh chắc chắn muốn tôi nói thẳng? Dù sao cũng là chuyện riêng tư của anh đấy.”
【Tiếu Khán Giang Hồ】 nghĩ đến mẹ mình – từ nhỏ ông bố bạo hành, là mẹ đã vất vả nuôi anh khôn lớn. Nếu mẹ xảy ra chuyện gì, anh sẽ ân hận cả đời. Ở ngoài đời, không có internet thì còn gì mà giữ gìn thể diện?
Anh ta hít sâu một hơi:
“Không sao cả, mong đại sư chỉ điểm.”
Lục Vân Dao nhìn anh ta, thấy đối phương thật lòng, liền nói thẳng:
“Trợ lý của anh và vợ anh đã ở với nhau. Nơi họ thường hẹn hò chính là biệt thự ở khu Thiên Thủy.”
“Mẹ anh hôm đó tới dọn dẹp, bất ngờ bắt gặp họ đang ***. Bà hoảng loạn chạy đi, vội vàng từ lầu trên xuống thì bị ngã lăn xuống, mắt không mở nổi, cột sống cũng bị gãy. Đừng nói đến đứng dậy, đến cả nhúc nhích còn không làm nổi.”
“Hai người kia thấy vậy liền lấy điện thoại của bà đi, còn tắt camera an ninh trong biệt thự, khiến bà không thể gọi cứu viện. Tối qua họ còn nấp đi để quan sát, xác nhận rằng bà không thể cử động. Sáng nay sờ thấy tay bà lạnh ngắt, tưởng bà đã chết, thế là mỗi người một ngả, mặc kệ bà nằm đó.”
Nghe đến đây, trái tim 【Tiếu Khán Giang Hồ】 như thắt lại:
“Tay mẹ tôi… lạnh ngắt rồi sao?”
Bình luận lúc này tràn ngập emoji nến và lời cầu nguyện, xen lẫn cả những câu bình luận hỗn loạn:
【Chủ phòng bảo người chưa c.h.ế.t mà? Cớ gì toàn nến vậy? Làm tôi tưởng mình nghe nhầm chứ.】
【Chuyện gì thế? Tôi vừa vào, nhà ông đại gia này có người c.h.ế.t à? Sao toàn thấy icon nến?】
【Cho tôi hỏi, tại sao không thể Đường quà được nữa? Có phải nền Đường đã khóa chức năng của chủ phòng không?】
Khi Lục Vân Dao vừa bắt đầu livestream, chỉ có vài nghìn người xem. Nhưng khi 【Tiếu Khán Giang Hồ】 kết nối thì con số đã gần 100.000. Đến lúc xác định là xem bói thật, lượng người xem lại nhảy vọt lên 300.000.
Lục Vân Dao nói tiếp:
“Bây giờ trời nóng, nhưng biệt thự có hệ thống điều hòa 24/7. Mẹ anh tuổi đã cao, trao đổi chất chậm, m.á.u lưu thông kém, da dẻ chuyển sang màu xám tái, khiến hai người đó tưởng bà đã chết. Nhưng nếu hôm nay anh không kết nối với tôi, thì tối nay bà thật sự sẽ không qua khỏi.”
【Tiếu Khán Giang Hồ】 thở phào một hơi, nhưng lại không nhịn được mà hỏi tiếp:
“Nếu tôi không kết nối với ngài, thì số phận sẽ đi theo hướng nào? Đại sư có thể chỉ thêm cho tôi một chút giống như lần trước đã nói với lão Tào không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/livestream-huyen-hoc-ty-nguoi-vay-xem/chuong-30.html.]
Lục Vân Dao nói:
“Mẹ anh đã hơn bảy mươi, sức khỏe vốn dĩ không tốt. Họ lấy điện thoại của bà đi nhưng không hề làm hại gì. Mẹ anh sẽ c.h.ế.t vì ngã mà không thể gọi cứu viện, dẫn đến đói khát mà mất. Cuối cùng, anh sẽ cho rằng đó là một cái c.h.ế.t bình thường vì tuổi già – ‘hỉ Đường’. Anh sẽ không bao giờ biết sự thật.”
【Tiếu Khán Giang Hồ】 nghĩ đến việc mẹ mình c.h.ế.t vì đói khát, không ai hay biết, còn bản thân thì u mê không hay, mắt lập tức đỏ hoe, nước mắt rơi lộp bộp.
Dân mạng bắt đầu an ủi anh ta:
【Đừng buồn nữa, mọi chuyện còn chưa xảy ra. Gặp được chủ phòng chính là phúc khí, mẹ anh không sao cả.】
【Mọi chuyện còn kịp mà, sau tai nạn này, cụ bà sẽ sống thọ trăm tuổi luôn.】
Nhưng cũng có vài bình luận mỉa mai:
【Có tiền thật tốt, dùng tiền mở ra một con đường sống cho riêng mình. Còn tụi nghèo như tụi tui chắc chỉ chờ c.h.ế.t thôi.】
【Cũng đừng cảm động vội. Lần trước chủ phòng có thể là mèo mù vớ được cá rán, lần này biết đâu là kịch bản thật thì sao.】
【Đúng vậy đúng vậy, biết đâu là diễn ấy, an ủi cái gì mà an ủi. Tôi thấy giống có kịch bản hơn.】
【Tiếu Khán Giang Hồ】 đứng dậy, đặt tay lên tay nắm cửa thư phòng, chợt hỏi:
“Tất cả chìa khóa biệt thự của tôi đều giao cho công ty vệ sinh chuyên nghiệp quản lý, toàn nằm trong tay trợ lý Lưu. Sao mẹ tôi lại vào được biệt thự khu Thiên Thủy?”
Lục Vân Dao nói:
“Mẹ anh vốn sống tiết kiệm, không muốn anh phải tốn tiền thuê dọn dẹp. Hôm đó bà thấy chìa khóa biệt thự Thiên Thủy bị để riêng ra một bên, liền lén giấu đi, định bụng sẽ tự đến dọn.”
“Lý do chìa khóa bị để riêng chính là vì trợ lý và vợ anh *** trong biệt thự. Trợ lý tưởng mình làm mất chìa khóa, nên đã đi làm lại một cái khác – trùng hợp chính hôm ấy mẹ anh cũng đến.”
【Tiếu Khán Giang Hồ】 hít sâu một hơi:
“Cảm ơn, tôi đã hiểu rồi. Đại sư cho hỏi, tài xế của tôi có thông đồng với trợ lý không? Nếu tôi gọi điện khi đang trên xe, có bị tiết lộ gì không?”
Lục Vân Dao đáp:
“Tài xế là họ hàng xa bên nhà anh, không biết gì về chuyện của trợ lý.”
【Tiếu Khán Giang Hồ】 đã có quyết định:
“Tôi sẽ bỏ điện thoại vào túi, lên xe rồi sẽ lấy ra. Sau đó sẽ mượn điện thoại của tài xế để dùng. Chiếc điện thoại này, tôi sẽ livestream toàn bộ quá trình giống như 【Lão Tào Yêu Gym】 đã làm.”
Việc livestream toàn bộ, chính là tính toán của 【Tiếu Khán Giang Hồ】. Qua buổi phát sóng này, cư dân mạng sẽ thấy tình cảnh của mẹ anh, tạo nên làn sóng dư luận mạnh mẽ. Khi đó, anh có thể khiến vợ và trợ lý phải chịu mức án nặng hơn. Thêm vào đó, vì liên quan đến hành vi phạm pháp, vợ anh sẽ không được chia tài sản trong hôn nhân.
Anh nhét điện thoại vào túi quần, ngay lập tức màn hình livestream trở nên tối đen. Mọi người chỉ còn có thể nghe loáng thoáng một vài âm thanh vọng ra từ túi vải.
Dù âm thanh không lớn, nhưng đã có người nhiệt tình đeo tai nghe, nghe rõ từng lời và phiên dịch nhanh chóng lại trên bình luận để mọi người cùng theo dõi.
Khi Đường Kim Lỗi (tên thật của 【Tiếu Khán Giang Hồ】) xuất hiện, trợ lý Lưu giật mình đứng phắt dậy, theo bản năng bước theo sau anh ta.
Đường Kim Lỗi đưa tay siết chặt trong túi quần, không dám ngoái đầu lại nhìn trợ lý Lưu, sợ chỉ cần một biểu cảm thôi cũng sẽ để lộ tâm trạng mình.
“Tôi đi gặp Như Nguyệt, cậu đừng theo tôi nữa.”
Trợ lý Lưu không hiểu chuyện, chỉ gật đầu đáp rồi vẫn theo sau Đường Kim Lỗi bước đi.
Đường Kim Lỗi trong lòng càng tin vào lời của Lục Vân Dao nói.
Trợ lý Lưu bình thường chẳng bao giờ mắc phải sai lầm ngớ ngẩn thế này, hôm nay rõ ràng là đang không tập trung, theo sau Đường Kim Lỗi một cách mơ hồ.
Ánh mắt Đường Kim Lỗi loé lên sự tức giận nhẹ, anh ta cố kiềm chế cảm xúc, vỗ vai Trợ lý Lưu rồi lại nhấn mạnh: “Tôi đi gặp Như Nguyệt, cậu đi theo tôi làm gì?”