Livestream Chữa Bệnh? Không! Ta Bắt Quỷ
5
Những cái bát bẩn được đổ lung tung vào chậu đầy bọt nước rửa chén, trong chậu còn nổi một miếng xơ mướp dùng để chà rửa.
Cùng với tiếng trống ai oán mơ hồ từ xa vọng lại, Chu Dị vừa lau đĩa vừa trò chuyện với Vũ Hằng phá tan sự yên tĩnh trong bếp: "Thịt giò heo tối nay thơm thật, chỉ tiếc là ít quá, không biết lần sau khi nào mới được ăn nữa.”
Vũ Hằng cúi đầu chăm chú rửa đĩa, đầu mũi dính một chút bọt xà phòng, miệng trả lời: "Đi dự tiệc đám ma.”
Chu Dị giật mình, không nhịn được hạ giọng hỏi: "Tiệc đám ma? Chúng ta không phải đang nói về thịt giò heo sao? Cậu nói là... đám ma của thẳng Lại à?"
Chu Dị nhíu mày, ở làng Nam Noa rất kiêng ky việc tham dự đám ma của người c.h.ế.t không bình thường, đặc biệt là bọn họ - những đứa trẻ chưa đến tuổi trưởng thành.
Ông nội cậu là trưởng làng, đến nhà họ Lại giúp đỡ là điều bắt buộc, nhưng bọn họ thì không cần phải đi. Chu Dị khá ghét thằng nhỏ nhà họ Lại, nó hay gây rối trong làng, còn học đòi làm ma quỷ.
Trước đây Chu Dị còn bắt gặp nó ném Vũ Hằng xuống giếng cạn ở đầu làng phía đông, làm Vũ Hằng đầu đầy máu, phải đợi bọn nó đi rồi mới giúp kéo Vũ Hằng lên được.
Chu Dị thấy Vũ Hằng không bị thương tích gì, nhưng vẫn không nhịn được hỏi: "Vũ Hằng, cậu trở lại bình thường rồi nên quên mất Lại Tuấn đã bắt nạt cậu thế nào à?"
Phiêu Vũ Miên Miên
Chu Dị ném miếng xơ mướp vào chậu nước, nhỏ giọng nhắc nhở: "Cậu nói xem cậu còn đi dự đám ma của anh ta làm gì? Cũng chẳng kiêng ky gì cả à?"
Vũ Hằng ngạc nhiên: "Cậu không phải còn muốn ăn thịt giò heo nướng giòn sao?”
Chu Dị nghĩ đến miếng thịt giò heo nướng mềm ngon tối nay, không khỏi nuốt nước bọt, nhưng vừa định gật đầu thì lại sửng sốt: "Cậu đi dự đám ma chỉ để ăn ké một bữa thịt giò heo thôi à?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/livestream-chua-benh-khong-ta-bat-quy/5.html.]
Giọng Vũ Hằng bình thản nhưng có chút nghi hoặc: "Chứ còn gì nữa?"
Chu DỊ: "..."
Đúng là anh hùng, cơm người c.h.ế.t cũng dám ăn ké.
Sau khi rửa bát xong, Vũ Hằng ngồi lại nhà họ Chu một lúc, rồi theo trí nhớ về nhà tắm rửa và nằm xuống giường nghỉ ngơi. Trong lúc mơ màng, Vũ Hằng ngửi thấy mùi tanh hôi ẩm ướt, cậu hé mắt nhìn thấy một bóng xám ướt sũng đứng bên cạnh giường.
Vũ Hằng chỉ về phía cửa sổ gỗ đang bị gió đêm thổi đập phành phạch, xa xa vẳng lại tiếng trống, cậu lẩm bẩm: "Cậu đi nhầm rồi, nhà cậu ở bên kia kìa."
Một đêm ngon giấc, ánh bình minh le lói chiếu qua ô cửa số chạm trổ tỉnh xảo.
Vũ Hằng tỉnh giấc vì tiếng động trong phòng, thấy một chàng trai da ngăm đen mặc áo ngắn tay xanh trắng đang cầm cây lau nhà lau dọn.
Thấy Vũ Hằng tỉnh dậy, chàng trai có vẻ bất lực nói: "Tiểu Hằng à, nếu đêm muốn đi tiểu thì dùng bô đi, đừng tiểu bừa ra sàn, vừa tanh vừa hôi."
Người nói chuyện là Du Kim, học trò nhỏ của ông nội ở phòng khám.
Hôm nay cậu đến mở cửa phòng khám còn nghe ông trưởng làng nói Vũ Hằng đã hoàn toàn bình thường rồi.
Bình thường cái gì chứ? Giờ nhìn còn nghiêm trọng hơn.