Hôm Nay Cô Ấy Cũng Đỏ Mặt
Chương 1: Hàng xóm mới
Vào một ngày nắng đẹp, Đường Kha chuyển sang nhà mới.
Căn hộ cô mới mua nằm trong một cao ốc ở trung tâm thành phố, mới hoàn thiện năm ngoái, nằm ở vị trí đắc địa, không gian yên tĩnh nên giá phòng đắt hơn những phòng cùng loại. May mắn thay, mấy năm nay cô đã dành dụm nên mới có thể gồng gánh được mức giá như vậy.
"Mọi người cẩn thận, đừng đụng vào nơi này."
Người của công ty chuyển nhà giúp cô chuyển từng đồ đạc lên lầu, quần áo mỗi người đều ướt đẫm mồ hôi.
Sau nửa ngày vất vả, trên chóp mũi Đường Kha cũng bắt đầu rịn mồ hôi. Cô vừa hướng dẫn công nhân đặt đồ đạc đúng vị trí, vừa hỏi chuyển nốt chỗ còn lại thì mất bao lâu nữa.
"Trong xe không còn nhiều đồ đạc, khoảng mười lăm phút nữa là xong."
Được tin chính xác, Đường Kha thở phào nhẹ nhõm. Việc chuyển nhà thực sự rất mệt mỏi, cô không muốn trải qua chuyện này thêm lần nữa.
Cuối cùng, đợi người của công ty chuyển nhà chuyển hành lý xong, Đường Kha thanh toán tiền, đích thân đưa mấy người công nhân xuống lầu, đãi họ đồ uống rồi vào thang máy về nhà.
Cao ốc này được chia thành bốn toà A B C D, mỗi tầng của mỗi toà chỉ có hai hộ gia đình.
Đường Kha bước ra khỏi thang máy, cô tò mò nhìn cánh cửa đối diện, không biết hàng xóm của mình là người như thế nào. Nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, nhanh chóng thu hồi tầm mắt, lấy chìa khóa ra mở cửa.
Căn hộ mới mua còn chưa được quét dọn, cô đã quen với việc tự mình làm những việc này, cũng không quá bẩn nên không cần phải dùng tiền thuê người dọn dẹp.
Sau khi Đường Kha để đồ vào đúng chỗ, cô thay quần áo, xắn tay áo bắt đầu dọn dẹp.
Vừa làm ướt khăn, cô chợt cảm thấy có gì đó không đúng.
Thì ra cô quên mua nước rửa chén.
Đường Kha ngẩn người, thả khăn lau trong tay xuống. Sau khi nhìn thời tiết bên ngoài, cô thực sự không muốn xuống lầu.
Trong điện quang hoả thạch, Đường Kha nghĩ tới cánh cửa đối diện. Hay là cô đi mượn của hàng xóm? Không chỉ giải quyết nhu cầu trước mắt của mình mà còn có thể chào hỏi hàng xóm.
Nghĩ đến đây, Đường Kha cảm thấy an tâm hơn một chút, chỉ đi mấy bước đã đến trước cửa.
Ngón tay gõ hai lần lên cánh cửa, làn da của Đường Kha rất trắng, cánh cửa gỗ sẫm màu trở nên tối hơn.
Không lâu sau đó, 'cạch' một tiếng, cánh cửa mở ra.
Đường Kha vô thức lùi lại hai bước, nhìn thấy một bóng người cao lớn từ sau cửa đi ra.
Cô hơi giật mình, đập vào mi mắt là một người đàn ông.