Di Chúc Của Bố Mẹ Chồng

12

Về chuyện di chúc, mọi người trong khu đều ra làm chứng. Họ kể lại rằng trước khi bị sét đánh, mẹ chồng liên tục nhắc đi nhắc lại rằng coi tôi như con gái ruột, thật lòng đối xử tốt với tôi, và vì vậy mới để lại tài sản cho tôi.  

 

Đọc xong những bình luận này, tôi cảm thán rằng trên đời này vẫn còn rất nhiều người tốt.  

 

 Những người hàng xóm tốt bụng của Trung Quốc.   

 

Tâm trạng tôi ngày càng tốt hơn.  

 

 Trận thắng xuôi chiều thật quá sảng khoái.   

 

Trận thắng có sự giúp sức của ông trời lại càng sảng khoái hơn.   

 

Nếu không có trận mưa nhân tạo này, nếu mẹ chồng không bị sét đánh, nếu bố chồng không ngã chết, thì tài sản chẳng liên quan gì đến tôi cả.  

 

Tên đàn ông cặn bã sẽ không nhận bất cứ hình phạt nào, tiểu tam sẽ ung dung ngồi vào vị trí chính thất.  

 

Còn tôi, ngoài việc nhanh chóng ly hôn, rời đi với danh phận một người phụ nữ đã qua một đời chồng, thì sẽ chẳng được lợi ích gì.  

 

Đây mới chính là kết cục chân thực của hầu hết phụ nữ.  

 

Còn tôi, chỉ là tình cờ được ông trời giúp đỡ mà thôi.  

 

Khi An Minh xử lý xong tang lễ, quay về và phát hiện mình không thể vào nhà, anh ta điên cuồng gọi điện cho tôi.  

 

Tôi vui vẻ nghe tiếng chuông điện thoại reo một lúc, rồi mới từ tốn nhấc máy:  

 

 "Có chuyện gì thế?"   

 

 "Mở cửa!"   

 

 "Không mở."   

 

 "Cô có mở không?"   

 

 "Không mở, bây giờ đây là nhà của tôi."   

 

Nói xong, tôi làm như cách anh ta từng làm vô số lần,  "tạch"  một tiếng, cúp máy.  

 

Khi anh ta gọi lại, tôi học theo anh ta, chặn số luôn.  

Bạn cần đăng nhập để bình luận