CƯỚI VỢ, SINH CON XONG, CHỒNG MUỐN RÚT LẠI TIỀN SÍNH LỄ

2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cuối cùng, chính bố sang lo cho từ đầu đến cuối. Đến giờ, vẫn thường xuyên sang phụ giúp.

 

vốn nghĩ bố chồng vất vả nên mới sang. Hóa bọn họ thà ở quê rảnh rang, cũng chẳng buồn mặt cháu.

 

mắng thẳng, kiêng nể:

 

“Bố ngay cả cháu ruột cũng mặc kệ, chẳng thèm giúp đỡ lấy một ngày. Thế mà còn mặt dày đòi lấy tiền sính lễ và trợ cấp nuôi con để bù bảo hiểm cho họ? Anh điên ? Nằm mơ giữa ban ngày thì !”

 

Vạn Viễn gân cổ cãi:

 

“Em thể rộng lượng một chút ? Sau họ lương hưu, chúng đỡ gánh nặng, em cũng nở mày nở mặt! Bố em lương hưu mà bố , mất mặt lắm!”

 

hừ lạnh:

 

“Mất mặt thì tự bỏ tiền mà vá , đừng mơ lấy tiền của ! Hiếu thảo kiểu bám váy vợ thì nhục hơn ngàn !”

 

Anh cứng họng, cuối cùng xuống giọng, nửa oán trách:

 

“Vậy… để tự nghĩ cách.”

 

Vạn Viễn im ắng mấy hôm, tưởng là bỏ qua. Ai ngờ chẳng bao lâu , em gái   Vạn Dao  gọi điện tới, giọng điệu chẳng khác gì cầm d.a.o c.h.é.m thẳng tai .

 

“Anh bù đóng bảo hiểm cho ba , chị chịu? Đóng xong thì cả nhà đều hưởng lợi. Với , chị tưởng tiền sính lễ là của chị chắc? Sính lễ trợ cấp nuôi con vốn chẳng liên quan gì đến chị, chị chỉ là giữ hộ thôi, đừng ảo tưởng quan trọng.”

 

Nghe cái giọng kênh kiệu , m.á.u sôi.

 

vốn chẳng ưa gì cái cô em chồng . 27 tuổi, nhỏ hơn Vạn Viễn 3 tuổi, nhưng cái kiểu khinh khỉnh thì chất cao bằng nóc nhà.

 

Hồi mới cưới, cô buồn giấu sự khinh miệt: coi thường gia cảnh bình thường, “xứng” chị dâu của cô .

 

Mỗi tới nhà ăn cơm, y như rằng mở miệng là chê:

 

“Chị nấu tôm hùm hải sâm ? Toàn mấy món quê mùa, y chang nấu, chẳng tý khí chất nào!”

 

Ban đầu còn nghĩ “ một nhà”, ráng nịnh bằng đủ món: chân giò hầm, sườn hấp, tôm sú xào…

 

Kết quả? Cô chê bôi ăn sạch trơn.

 

Ăn xong thì khoe tháng chơi, hôm qua mua đồ hiệu nào, liếc từ đầu đến chân :

 

“Chắc chị từng tới thương hiệu lớn nhỉ?”

 

hơn nó 3 tuổi, nó mà nó dám lên giọng dạy đời. Rõ ràng đều là phận thường dân, mà cứ tưởng thiên kim tiểu thư.

 

tức quá, liền đáp gọn:

 

“Thứ đây chính là thương hiệu cô lải nhải đấy. Nói mua thường xuyên mà nhận ? Hay cô mua hàng nhái?”

 

nghẹn họng, mắt dán chặt , khịt mũi im bặt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cuoi-vo-sinh-con-xong-chong-muon-rut-lai-tien-sinh-le/2.html.]

Sau , nhận 88.000 sính lễ, cô bô bô:

 

“Thời nay mà còn đòi sính lễ, đúng là phong kiến rởm! Bạn bè chẳng ai cần! 88.000 mà chị cũng dám chìa tay nhận, chị đúng là loại ham tiền. Sao rước về loại vợ chứ?”

 

mỉm , đáp tỉnh bơ:

 

“Cô ghét sính lễ thế thì lấy chồng, nhớ đưa hết tiền sính lễ cho . Cô cứ bảo chị dâu tham lam ép lấy. Vậy là cô giữ thanh danh ‘ ham tiền’, còn thêm vốn, cả hai cùng lợi. Sao? Có dám ?”

 

tức đến nghẹn cả họng, mặt đỏ như gấc, suýt thở .

 

Từ đó, hễ mở miệng là chặn ngay. Không lấy một mẩu thể diện nào ở chỗ , cô câm hẳn.

 

Ai dè hôm nay mò tới, lấy lý do “bảo hiểm xã hội” để xỉa xói.

 

buồn nể nang, phản pháo thẳng mặt:

 

“Tiền của thì tiêu. Cô tư cách lệnh! Nếu phụng dưỡng ba , tự bỏ tiền? Sao bảo trai cô rút ví? Cái mồm cô chỉ giỏi hô khẩu hiệu, nhưng từng bỏ một đồng xu nào. Ở đó mà nhiều!”

 

Không ngờ Vạn Dao bật thốt:

 

“Anh lấy tiền… thôi, chị cho thì kệ, ngay chị keo kiệt ham tiền! Anh đúng là xui tận mạng mới lấy loại vợ như chị!”

 

Cúp máy, thấy khó hiểu: Tại nó dám khẳng định trai nó tiền?

 

với Vạn Viễn vốn tình cảm chẳng mặn mà, ai giữ lương nấy.

 

lo bộ chi tiêu cho lớn lẫn trẻ con.

 

Anh phụ trách điện nước, phí quản lý, với xã giao.

 

Mà lương cũng bảy ngàn, nhà trả góp bằng quỹ, tính mỗi tháng dư ít nhất bốn ngàn. Thế thì tiền”?

 

lúc còn đang ngờ vực, điện thoại reo: Vạn Viễn gọi, giọng gấp gáp như cháy nhà.

 

“Em mau đem tiền đến bệnh viện! Mười vạn, gấp lắm! Ba chuẩn phẫu thuật!”

 

Tim thắt , suýt nữa định xách thẻ chạy .

 

May mà con , bế bỉm, dỗ cho nó ngủ.

 

Trong lúc dỗ con, đầu óc cũng tỉnh táo .

 

gọi hỏi cho rõ, mới : ba chồng khó chịu, khám, chẩn đoán ung thư dày giai đoạn sớm.

 

Bác sĩ khuyên nên mổ càng sớm càng . Vạn Viễn xong lập tức nhận lời, còn dặn lo viện phí.

 

Thảo nào chủ nhật mà biến khỏi nhà từ sáng. Hóa bệnh viện.

 

nhạt. Cái nhà chỉ mỗi giữ tiền chắc? Đụng chuyện là lập tức chĩa túi .

 

Không chỉ thế, Vạn Viễn còn lệnh oang oang qua điện thoại:

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận