CUỘC BÁO THÙ CỦA CHIM TRONG LỒNG

6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi vốn đã cảm thấy có lỗi, giờ lại càng thấy áy náy hơn. 

 

Nhưng anh vẫn không hề trách móc gì.

 

Nhìn bóng lưng anh đáng tin cậy khi anh giúp tôi dọn dẹp. 

 

Những mảnh vỡ của chiếc cốc đã được thu dọn sạch sẽ, anh đang giúp tôi lau sạch nước trà trên bàn phím máy tính.

 

"Lúc trước anh đã chọn mua loại máy chống nước. Nếu không thì với cái tính đãng trí của em, hôm nay chúng ta đã phải mua cái mới rồi."

 

Tôi cười ngốc nghếch, phụ họa theo lời anh.

 

Đột nhiên, như bị một sức mạnh thần bí thúc đẩy, tôi mở miệng hỏi, "Chồng à, anh giúp em kiểm tra xem, tiểu thuyết của em có được lưu không? Nếu chưa lưu thì em c.h.ế.t mất…"

 

"Được rồi, để anh kiểm tra."

 

Anh thành thạo mở khóa máy tính, tìm đúng thư mục và mở tập tin ra.

 

"Ừ, nó đã được tự động lưu lại rồi."

 

Máu trong người tôi như đông cứng lại.

 

Tôi không thể tiếp tục tự lừa dối mình nữa.

 

Tôi cố gắng kéo môi lên thành một nụ cười, trả lời với giọng điệu tự nhiên nhất có thể.

 

"Vậy thì tốt, cảm ơn chồng."

 

...Không ngờ, thật sự là anh.

 

7

 

Tôi đánh bạo tìm đến đoàn phim lần nữa. 

 

Đạo diễn Vương nhìn tôi, như đã đoán được mục đích của tôi. 

 

Ông không nói nhiều, chỉ dẫn tôi đến một nơi vắng người.

 

"Thật xin lỗi, bản thảo vẫn chưa chỉnh sửa xong, lại đến làm phiền ông..."

 

"Không biết ông nhận được bản thảo này từ đâu…"

 

Không đợi tôi nói hết, đạo diễn Vương đã mở trang email ra. 

 

Đó là một hộp thư công khai của đoàn phim dùng để nhận bản thảo, và đây là bản thảo do một người gửi ẩn danh.

 

"Chúng tôi không liên lạc được với người gửi ẩn danh, nhưng trong tình huống này, chúng tôi không thể sử dụng bản thảo của cô được. Cô nên nghĩ xem mình đã đắc tội với ai chưa."

 

Tôi suốt ngày chỉ ở nhà, có thể đắc tội với ai được chứ?

Dù đã đoán trước được câu trả lời, tôi vẫn run rẩy nhìn vào thời gian nhận email. 

 

Chính là đêm tôi gửi bản thảo đó. 

 

Và người gửi bài nặc danh kia đã gửi trước tôi ba tiếng đồng hồ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cuoc-bao-thu-cua-chim-trong-long/6.html.]

Lúc đó, tôi đã viết xong phần kết, chỉ còn đang làm những chỉnh sửa cuối cùng. 

 

Sau đó... tôi đã bị cơn đói hành hạ và bị gọi vào bếp để ăn bát mì do chính tay Cố Hân nấu...

 

Tôi nhắm mắt lại, cố gắng kiềm chế cảm xúc.

 

Cố Hân, ôi chồng yêu của tôi.

 

"Tiểu Lương à," đạo diễn Vương nói, "thông thường thì tôi không thể cho cô xem thứ này. Cô cũng biết quy tắc trong ngành của chúng ta mà."

 

"Tuy nhiên, vì cô là người được chị Lâm dẫn dắt, tôi tin tưởng cô."

 

Tôi khựng lại, rồi nhanh chóng nhận ra "chị Lâm" mà ông nhắc đến chính là ai. 

 

Đó là Lâm Khả, tổng biên tập của tôi. 

 

Mắt tôi bắt đầu đỏ hoe.

 

Dù tôi đã rời khỏi nơi đó, nhưng gia đình ở tòa soạn vẫn bảo vệ tôi theo cách này.

 

Ban đầu, tôi định hoàn thành tất cả kịch bản và quay trở lại công việc của mình. 

 

Nhưng giờ đây, có một số người và một số việc, tôi không thể không xử lý.

 

"Cảm ơn ông. Tôi sẽ giải quyết vấn đề bản thảo trong vài ngày tới."

 

8

 

Cây hương thảo, email nặc danh, và còn bao nhiêu điều nữa mà tôi chưa phát hiện ra?

 

Tâm trí tôi rối bời, những chi tiết mà trước đây tôi chưa từng chú ý đến bắt đầu trở nên rõ ràng.

 

"Đừng đi làm nữa, em không cần phải chứng minh gì cả, dù em không có giá trị anh vẫn yêu em."

 

"Em thấy không, anh đã bảo em đừng viết mấy thứ đó nữa, mệt mỏi đến bệnh rồi đấy."

 

"Em đã bao lâu rồi không dành thời gian cho anh, chỉ vì công việc vớ vẩn này thôi à? Lại chẳng kiếm được bao nhiêu."

 

"Em à, tính khí tệ như thế này, chỉ có mình anh chịu đựng được thôi."

 

Những lời nói yêu chiều, dịu dàng, lãng mạn ấy, thoạt nghe không có vấn đề gì, nhưng tất cả đều đến từ "người chồng hoàn hảo" của tôi.

 

Từng chút một che mờ giác quan của tôi, cắt đứt con đường sự nghiệp, nhốt tôi trong cái nhà kính ấm áp nhưng khép kín.

 

Tôi nghĩ đến một từ: PUA (tâm lý bạo hành tình cảm).

 

Tôi may mắn vì đủ tỉnh táo, đủ lý trí.

 

Nếu từ đầu tôi đã nghe theo mọi lời của anh, nghỉ việc, từ bỏ viết lách... 

 

Tôi không dám tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra.

 

Tôi sẽ trở thành một con chim hoàng yến bị giam cầm trong lồng vàng như thế nào.

 

Mồ hôi lạnh chảy dài trên lưng tôi.

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận