CUỘC BÁO THÙ CỦA CHIM TRONG LỒNG

4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Hân sững lại, quay người ôm lấy tôi, tràn đầy lo lắng.

 

"Sao lại thế? Có phải vợ anh bị áp lực công việc quá lớn không?"

 

"Hay là em nghỉ việc đi?"

 

Tôi ngạc nhiên.

 

Tôi chưa từng nghĩ đến việc nghỉ việc. 

 

Công việc này tuy vất vả, nhưng thực sự là sự nghiệp mà tôi đam mê.

 

"Thế sao được, em biết anh có khả năng tài chính, nhưng cuộc sống của em cũng phải có giá trị của riêng mình chứ?"

 

Anh không cho là đúng.

 

"Có gì đâu, dù em không có giá trị, anh vẫn yêu em."

 

Tôi sững người, không hiểu tại sao anh lại nói ra điều này.

 

"Sao anh lại nói như vậy."

 

Gương mặt anh cứng lại, biết mình lỡ lời, nên giọng nói của anh trở nên dịu dàng hơn.

 

"Anh không có ý đó, em biết mà."

 

"Thôi nào, đừng suy nghĩ nhiều quá, em chỉ cần biết rằng anh sẽ luôn là chỗ dựa vững chắc cho em."

 

"Em thấy không, em chỉ là đang bị áp lực quá mà thôi, rồi lại nổi cáu lung tung."

 

Tôi xoa xoa mũi, cảm thấy hơi xấu hổ.

 

Hình như tính khí của tôi... có hơi quá đáng thật.

 

Tôi không nghĩ ngợi nhiều nữa. 

 

Nhưng sức khỏe của tôi ngày càng tệ hơn, luôn gặp vấn đề trong giờ làm việc.

 

Cuối cùng, trong một buổi thuyết trình báo cáo, khi tôi đang trình bày PPT, thì bỗng dưng tôi mất tập trung ngay trước mặt mọi người. 

 

Tổng biên tập với vẻ mặt bất lực đã tìm gặp tôi.

 

"Công ty sẽ giữ vị trí của em trong một năm. Đây là quyền hạn tối đa của chị rồi."

 

Chị ấy kéo tôi dậy, giọng nói đầy khuyên nhủ.

 

"Tiểu Sơ, em thật sự rất tài năng, chị rất ngưỡng mộ em."

 

"Người trẻ tuổi, đừng ôm hết mọi chuyện vào mình, hãy chăm sóc sức khỏe cho tốt, tất cả chúng ta đều đợi em quay trở lại."

 

Tôi ngẩng đầu lên, thấy ngoài cửa đầy ắp những đồng nghiệp của tôi. 

 

Mắt tôi đỏ hoe.

 

"Cảm ơn chị, tổng biên tập. Cảm ơn mọi người."

 

Tôi không thể phụ lòng mọi người. 

 

Bệnh của tôi chắc chắn không tự dưng mà tái phát, nguyên nhân nhất định ở quanh đây. 

 

Một năm đủ để tôi loại bỏ nó ra khỏi cuộc sống của mình.

 

4

 

Khi tôi ra khỏi văn phòng, chiếc xe Range Rover của Cố Hân đã đỗ sẵn bên ngoài. 

 

Thấy tôi ra, anh liền bước xuống xe đón. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cuoc-bao-thu-cua-chim-trong-long/4.html.]

 

Tôi bỗng thấy sống mũi cay cay, ôm chặt lấy eo anh.

 

"Chẳng phải em đã bảo anh đừng đến rồi sao..."

 

Anh âu yếm xoa đầu tôi, an ủi.

 

"Vợ anh bị ức hiếp, làm sao anh không đến để ủng hộ được."

 

Thật ra tôi không hề bị ức hiếp. 

 

Nhưng tôi không nói điều đó. 

 

Thỉnh thoảng chiều chuộng cảm giác bảo vệ của anh một chút cũng tốt cho mối quan hệ.

 

Tôi vùi mặt vào lòng anh, tham lam hít hà mùi hương của anh.

 

"Phải rồi, may mà có anh yêu đây—"

 

Đột nhiên, tôi cảm thấy có điều gì đó không đúng, nhưng không thể nói rõ được.

 

"A Hân... em cảm thấy mùi hương của anh có gì đó không đúng..."

 

Những mối nguy hiểm không rõ nguồn gốc luôn là điều đáng sợ nhất. 

 

Cảm giác bất an dần trở nên mạnh mẽ, tôi theo phản xạ nắm chặt lấy áo anh.

 

"Sao vậy, nghi ngờ chồng em ra ngoài làm chuyện xấu à?"

 

Anh cười nhẹ, xoa đầu tôi.

 

Không đợi tôi kịp giải thích, anh đã lên tiếng trước.

 

"Vì chồng em giỏi giang mà."

 

"Anh đã thay long não trong tủ quần áo thành loại tự nhiên rồi. 

 

Bác sĩ nói loại long não tổng hợp không tốt cho sức khỏe."

 

Tôi ngửi thử, quả thực không còn mùi hăng hắc của long não nữa, thay vào đó là hương thơm tươi mát của lá hương thảo.

 

Tôi ngượng ngùng xoa mũi, rõ ràng là tôi đã chuyện bé xé ra to.

 

"Em chỉ hỏi vu vơ thôi mà... Chúng ta về nhà nhanh đi, em đói lắm rồi..."

 

Tôi thả lỏng tay, nhận ra cổ áo được là phẳng phiu của anh đã bị tôi nắm đến nhăn nhúm.

 

Tôi sững người.

 

Khi nào mà tôi lại dựa dẫm vào anh như vậy?

 

Mọi bước đi của tôi dường như đều đúng ý anh.

 

Đột nhiên, tôi nhận ra điều gì đó, nhưng không dám tin vào suy đoán của mình.

 

Không thể nào.

 

Chắc chắn là do trạng thái của tôi gần đây không tốt.

 

Làm sao tôi có thể nghi ngờ một người yêu hoàn hảo như anh ấy được.

 

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Tôi cố gắng mỉm cười tự nhiên nhất có thể, giả vờ vô tình hỏi.

 

"Anh đổi khi nào vậy? Em chẳng hay biết gì cả."

 

"Không nhớ nữa, chỉ là tiện tay đổi thôi, biết loại tổng hợp không tốt nên anh thay luôn."

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận