Công sinh và công dưỡng

4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Tinh đứng ở một bên, nước mắt càng lúc càng nhiều, giọng nghẹn ngào nói: "Tinh Tinh, mẹ là mẹ ruột của con, con đối với mẹ như thế nào, mẹ cũng không oán hận. Chỉ cầu xin con có thể cho mẹ một cơ hội bù đắp."

 

Bà ta khóc đến tê tái, thấy mà thương. Nhưng nội tâm của tôi không hề có gợn sóng.

 

Cho dù tôi đã từng có kỳ vọng với bà ta, cũng đã bị những lời nói của bà ta và Thẩm Mẫn làm tổn thương không còn một chút.

 

Tôi nhìn người dẫn chương trình, ánh mắt không d.a.o động: "Cuộc sống của tôi không thể làm lại, tôi không cần bù đắp, lại càng không cần một người mẹ sinh con nhưng không nuôi. Còn nữa, tôi tên là Tôn Điềm Điềm, không phải là Thẩm Tinh.”

 

Tôi vừa mới nói xong, cả trường quay xôn xao, ai cũng không ngờ tôi sẽ từ chối nhận thân, mà đối phương còn là ảnh hậu bạch nguyệt quang trong lòng rất nhiều người.

 

Bạch Tinh có vẻ hơi xấu hổ, bà ta nghiến răng, quỳ xuống trước mặt tôi!

 

8

 

Hành động quỳ gối này đã gây nên một làn sóng phẫn nộ trên mạng! Tôi trở thành mục tiêu cho mọi người chỉ trích. Thậm chí có khán giả nóng nảy bắt đầu nhục mạ tôi:

 

[Cô để mẹ ruột mình quỳ xuống trước mặt cô, cô không sợ bị trời đánh sao?]

 

[Cho dù cô là quán quân thì sao? Nhân phẩm hỏng bét rồi!]

 

[Một kẻ xấu xa, không có hiếu như vậy làm sao có thể xứng đáng làm quán quân thế giới? Thật sự sẽ không dạy hư cả thế hệ trẻ em mới sao?]

 

Từ khi phát sóng tới nay tổ làm chương trình chưa bao giờ gặp phải tình huống như vậy, đạo diễn gấp đến độ vò đầu bứt tai, các nhân viên tại trường quay cũng lo lắng không kém.

 

Nhưng chuyện này có liên quan gì đến tôi chứ?

 

Tôi nở nụ cười, nhìn thẳng vào ống kính, giọng nói mang theo sự kiên định chưa từng có: "Không có hiếu sao? Tôi từ chối nhận một người mẹ sinh học hai mươi năm qua chưa từng nhìn con mình là không hề có hiếu sao? Các người cũng chưa từng hỏi qua tôi, đã cật lực nhét cho tôi một người mẹ, dựa vào cái gì? Tôi có mẹ! Mẹ nuôi tôi nhặt tôi từ trong đống rác về, vì tôi mà hy sinh tất cả, hết lòng chăm sóc, nuôi dưỡng tôi suốt hai mươi năm qua, bà ấy mới là mẹ của tôi!"

 

Giọng nói của tôi tuyên truyền giác ngộ, ngay cả Bạch Tinh cũng nhất thời quên khóc.

 

Đột nhiên, bà ta nhớ tới kịch bản đã viết trước, kích động đứng lên, chỉ vào tôi điên cuồng hét lên: "Tinh Tinh, mẹ căn bản không bỏ rơi con, con bị người phụ nữ kia bắt cóc, bà ta là kẻ bắt cóc, là kẻ buôn người, mẹ vốn nghĩ đến việc bà ta chăm sóc con hai mươi năm không muốn vạch trần chuyện này, nhưng bà ta dạy hư con như vậy, mẹ thật sự không thể nhịn được nữa!"

 

9

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/cong-sinh-va-cong-duong/4.html.]

Tất cả mọi người đều bị sốc, làm sao còn có thể liên quan tới nạn buôn người?

 

Khu bình luận của tổ tiết mục cũng đang được làm mới một cách nhanh chóng:

 

[Trời ơi, ảnh hậu Bạch Tinh thật đáng thương! Đứa trẻ bị bắt cóc, còn bị dạy không nhận mẹ đẻ!]

 

[Kẻ buôn người kia cũng quá đáng hận! Dứt khoát báo cảnh sát đi!]

 

[Tội đứa nhỏ, bị tẩy não tẩy thành não tàn!]

 

Tôi nhất thời dở khóc dở cười.

 

Sự vô liêm sỉ của Bạch Tinh đã lập nên một kỷ lục mới về bản chất con người, bà ta thế mà phát rồ nói xấu mẹ nuôi của tôi là kẻ buôn người!

 

“Bắt cóc ư? Mẹ nuôi của tôi phát hiện tôi ở trong đống rác. Bà ấy là một người nhặt rác, làm sao có thể đến phòng bệnh cao cấp của bà để bắt cóc tôi chứ?”

 

Bạch Tinh vẫn tiếp tục phản bác, nhưng giọng nói lại run rẩy: "Đó chỉ là lời nói một chiều của bà ta thôi. Sự thật là bà ta đã bắt cóc con! Con nghĩ kỹ đi, nếu như con ở bên cạnh mẹ, con sẽ trải qua cuộc sống nhung lụa giống như Tiểu Mẫn, con căn bản cũng sẽ không chịu nhiều cực khổ như vậy!”

 

Tôi cười khẩy một tiếng, đây đúng là hành động châm ngòi ly gián! Chỉ tiếc, tôi một chữ cũng không tin.

 

Tôi không chút do dự vạch trần lời nói dối của bà ta: "Khi mẹ nuôi tôi nhặt tôi từ đống rác, không ít người trong thôn cũng nhìn thấy. Ý bà là, tôi bị kẻ buôn người bắt cóc ở bệnh viện, sau đó bị ném vào đống rác đến c.h.ế.t cóng, kẻ buôn người lại dùng nhiệt độ cơ thể của mình sưởi ấm tôi à? Câu chuyện này bà có tin không?"

 

Bạch Tinh nhất thời nghẹn lời.

 

Thẩm Mẫn cố gắng giải thích cho bà ta: "Chị, sao chị có thể nghi ngờ mẹ như vậy? Mẹ thật sự rất yêu chị.”

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

Tôi nhìn thẳng Thẩm Mẫn, ngắt lời cô ta: "Yêu không phải chỉ nói bằng miệng, mẹ nuôi của tôi ăn mặc tiết kiệm mới nuôi tôi lớn lên, chúng tôi sống nương tựa vào nhau đã nhiều năm rồi, đây không phải là thứ các người có thể dùng vài câu nhẹ nhàng là có thể xóa đi."

 

Không khí hiện trường rơi vào cục diện bế tắc.

 

10

 

Người dẫn chương trình thấy vậy, bắt đầu nói sang chuyện khác, cố gắng bắt cóc đạo đức tôi: "Tôn Điềm Điềm, cô có thể có được thành tựu như ngày hôm nay, có phải cũng nhờ gen của cô Bạch không?”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận