Mùa xuân sang, Thánh chỉ truyền đến Thiên Đầu Quan, ban thưởng Tiêu Hòa công lớn đẩy lùi man quân,
Lại thêm câu: “Tiêu tướng quân và phu nhân họ Trình tình nghĩa sâu nặng, cùng giữ vững Bắc địa — quả là một giai thoại truyền đời.”
Hiển nhiên, Hoàng thượng nguôi giận, cũng chấp thuận phận — phu nhân Tiêu tướng quân.
Nửa năm , man quân bại, xin hàng, Bắc địa thái bình.
Tiêu Hòa dâng biểu xin chỉ, đưa hồi kinh.
11
Ngày về kinh, cửa thành chật kín đón.
Mẫu thấy liền bước nhanh tới, nắm tay rớm lệ:
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
“Về là , về là .”
Tiểu Tiêu Miểu Miểu cũng chạy , chẳng để bụng hiềm khích cũ:
“Tẩu tử, cuối cùng tỷ cũng về !”
Vào cung bái kiến Thánh thượng, Tiêu Hòa vẫn nắm tay chẳng buông.
Hoàng thượng hai , :
“Xem phúc duyên do trẫm điểm loạn hôm , hóa thành lương duyên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chi-hon/8-hoan.html.]
Tiêu Hòa, khanh đối đãi Trình thị cho , bằng trẫm tha .”
Tiêu Hòa siết tay , nghiêm cẩn dập đầu:
“Thần tuân chỉ, kiếp quyết phụ nàng.”
Về , hỏi — rõ là hôn sự do vua giận mà ban, cớ vẫn vui lòng sống thật lòng?
Ta thường nhớ đến đêm tuyết ở Thiên Đầu Quan,
Khi nắm tay , rằng: “Có vướng bận, mới thế nào là bảo vệ.”
Tình cảm vốn chẳng đến từ phút đầu, mà vun qua ngày tháng, qua hoạn nạn, dần bén rễ, nở hoa, hóa thành cổ thụ tỏa bóng.
Sau mấy tháng ở kinh, Tiêu Hòa dẫn trở Bắc địa.
Hắn , nơi núi sông cần giữ, cũng che chở.
Mà , cũng cam tâm tình nguyện theo , ngắm bình minh hoàng hôn nơi biên cương, giữ yên phương trời , cũng giữ lấy mối tình sâu nặng giữa đôi .
Hắn khiến hiểu — duyên nhất đời , môn đăng hộ đối, mà là: giữ non sông, giữ .
Cứ thế, cùng năm tháng già , bình an, an lạc, đó chính là — Trình Vân và Tiêu Hòa.
-Hoàn-