Bị Cẩu Hoàng Đế Đá, Ta Lên Núi Làm Thổ Phỉ, Hoàng Đế Lên Gọi Cũng Không Vế

Chương 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta tại chỗ nàng dần dần khuất xa, : "Đạo lý , hiểu rõ hơn ngươi."

Thế giới cá lớn nuốt cá bé , chỉ dựa đàn ông là đủ.

Họ vui, cho ngươi vẻ vang thì ngươi sẽ vẻ vang.

Không vui, thì ngươi là thứ họ thể vứt bỏ bất cứ lúc nào.

Tiền tài, quyền lực, địa vị, phụ nữ, đối với họ, phụ nữ là lựa chọn thể vứt bỏ đầu tiên.

Vậy nên, trong thời loạn lạc , chúng chỉ thể tự trở nên mạnh mẽ, chỉ khi tự thoát khỏi cái mác lựa chọn, chúng mới tư cách để đưa lựa chọn.

Ta vuốt ve những đường vân hổ phù trong tay, cảm thấy trái tim như bùng cháy.

...

Ngày dẫn quân xuất chinh là một ngày nắng .

Đội quân Thịnh gia tập hợp đông đủ ở ngoài cổng thành từ sớm, một biển đen nghịt.

Lục Thành Lâm đặc biệt đến tiễn , nắm c.h.ặ.t t.a.y , nước mắt lưng tròng.

"Trẫm mà, cuối cùng thì chỉ Nguyên Như khanh là khiến trẫm yên tâm nhất."

Hắn dặn dò : "Nhất định giữ vững! Khi cần thiết thì hy sinh bản !"

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Ta rút tay khỏi tay .

Xem kìa, vẫn đáng ghét như .

Lục Thành Lâm cuối cùng : "Nguyên Như , trẫm nhất định sẽ chăm sóc cho trưởng của khanh, khanh cứ yên tâm !"

Đây là lời cảnh cáo, cũng là lời đe dọa.

Ta bật , thêm lời nào với , lật lên ngựa, phi thẳng về phía Bắc, đón ánh mặt trời...

Lục Thành Lâm mơ cũng ngờ, nửa tháng sẽ dẫn quân sát phạt trở kinh thành.

Ta mất nửa tháng để thu phục năm tòa thành lớn nhỏ xung quanh kinh thành, đó kinh thành rơi tình trạng cô lập giúp đỡ.

Khi Lục Thành Lâm thấy , đẫm máu, giống như một sát thần, sợ hãi đến mức ngã bệt xuống đất.

"Nguyên Như? Ngươi... ngươi đang ?"

"Ngươi đừng quên, trưởng của ngươi vẫn còn trong tay đấy!"

Ta lơ đãng đá một cú vai , khiến cả ngã lăn đất.

"Ồ, thì ngươi cứ g.i.ế.c , g.i.ế.c ngươi xong sẽ tự sát, ba chúng xuống âm phủ sẽ tính toán rõ ràng."

Lục Thành Lâm kinh ngạc đến mức nên lời.

"Ngươi... ngươi từ lâu! Ngươi từ lâu !"

Hắn lảo đảo bò lùi : "Nguyên Như! Sao ngươi trở thành như thế ? Trước đây ngươi lời mà!"

Lời đó của khiến thực sự tức giận.

Ta giơ kiếm đ.â.m vai .

Lục Thành Lâm đau đớn kêu lên một tiếng, ngất xỉu ngay tại chỗ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bi-cau-hoang-de-da-ta-len-nui-lam-tho-phi-hoang-de-len-goi-cung-khong-ve/chuong-8.html.]

Ta cho kéo giam .

Giờ đây, hoàng cung rộng lớn trở thành một ngôn đường của .

Thịnh Chu đến báo cáo: "Tướng quân, Hạ Đồ Lãng gửi thư đến, rằng thái tử Bắc Địch sẽ dẫn quân kinh thành một tháng nữa."

Ta gật đầu: "Vậy thì cứ đợi ."

Thịnh Chu do dự một chút, hỏi : "Tướng quân, thái tử Bắc Địch đó thực sự đáng tin ?"

Ta nhún vai: "Ta còn gặp , ?"

Người tin tưởng từ đến nay chỉ Thịnh Trường Nguyên, vị thiếu niên tướng quân với khí thế hào hùng miêu tả trong nguyên tác.

Người mà tin tưởng thì tệ đến mấy cũng thể quá tệ .

Hơn nữa, Đại Khánh bề ngoài vẻ phồn hoa thịnh vượng, nhưng thực mục nát từ gốc rễ .

Giống như một cây cổ thụ cao chót vót, bề ngoài thì cành lá sum suê, nhưng bên trong cây khắp nơi đều là sâu mọt.

Những con sâu mọt từng chút một xâm thực cây cổ thụ, khiến bên trong nó mục ruỗng, đầy rẫy lỗ thủng, thể chịu nổi một đòn.

Lục Thành Lâm chẳng qua chỉ là đẩy nhanh quá trình đổ nát của cây cổ thụ .

Hơn nữa, , vị tiểu tướng quân dũng mãnh thiện chiến ở Ngọc Khê Quan quy phục thái tử Bắc Địch .

Nhiều hùng hào kiệt như đều công nhận đó, nghĩ, bách tính Đại Khánh cũng sẽ công nhận thôi.

***

Ngày thái tử Bắc Địch kinh, đặc biệt đến cổng thành chờ đón.

Hắn tuấn, khí chất vương giả mà khác .

Hắn chút tò mò về : "Nàng là của Trường Nguyên, Thịnh Nguyên Như?"

Ta cũng hỏi ngược : "Ngươi là thái tử Bắc Địch?"

Hắn sững sờ một chút, lớn: " đúng đúng, chính là thái tử Bắc Địch, tên là Ô Đồ Tân Dã."

Ô Đồ Tân Dã là một sảng khoái, khi dẫn họ cung, liền lấy cớ dạo một vòng rời , để và Thịnh Trường Nguyên lâu gặp.

cũng là một ngoài, thực sự tình cảm gì với trai từng gặp mặt .

vở kịch vẫn tiếp tục.

Ta cố gắng nặn hai giọt nước mắt, trong ánh mắt kinh ngạc của Thịnh Trường Nguyên, lao vòng tay .

"Ca ca!"

Thịnh Trường Nguyên sững sờ lâu, mới chậm rãi lên tiếng: "Nguyên Như , nhớ đây thích thiết với ..."

Thôi , diễn lố quá .

Chuyện nhỏ đáng kể, Thịnh Trường Nguyên dẫn lên tường thành.

Huynh khá cảm khái: "Nguyên Như, thể phá vỡ những ràng buộc tình cảm, thực sự vui mừng cho ."

"Nếu cha ở trời linh thiêng, nhất định cũng thể nhắm mắt xuôi tay."

Bạn cần đăng nhập để bình luận