Bạn Trai Hám Tài

Chương 2

3.

Tôi nhìn Tô Trạch, cố kìm nén nước mắt đang chực trào lên.

 

“Tại sao?”

 

Tôi làm sai cái gì mà anh lại theo chân bạn cùng phòng làm nhục tôi ngay vào ngày sinh nhật của tôi như thế?

 

Tôi và Tô Trạch quen nhau gần một năm, chúng tôi biết nhau vào kỳ quân sự năm nhất đại học.

 

Hôm đó tôi đến tháng, ngất xỉu trên sân tập, Tô Trạch là người đầu tiên chạy đến cõng tôi đến phòng y tế.

 

Sau này, Tô Trạch thổ lộ với tôi, chúng tôi cứ thế ở bên nhau.

 

Tôi vẫn cho rằng chúng tôi sẽ từ đồng phục đi đến váy cưới, nhưng thật không ngờ anh ta lại phản bội tôi, mà người kia lại chính là bạn cùng phòng.

 

Thỏ cũng biết không ăn cỏ gần hang, anh ta còn không bằng một con thú sao?

 

Anh ta ngẩng đầu nhìn tôi, trong mắt không có chút hoảng hốt nào, thậm chí ngay cả áy náy cũng không có.

 

“Viện Viện, chúng ta chia tay đi.”

 

Không cần anh ta nói, tôi cũng sẽ chia tay, bây giờ thứ tôi muốn chính là một lời giải thích rõ ràng.

 

“Tại sao vậy?”

 

Dưới sự truy hỏi của tôi, Tô Trạch nói ra sự thật.

 

“Viện Viện, nhà em quá nghèo, chúng ta không hợp. Hân Như là cháu gái của hiệu trưởng, cô ấy thích hợp làm bạn gái anh hơn.”

 

Lý Hân Như ôm cánh tay Tô Trạch, bẹp miệng nói: “A Trạch, anh khách sáo với cậu ta thế làm gì? Cái bộ dạng nghèo kiết đó của cậu ta ngay cả xách giày cho anh cũng không xứng, còn dám mơ tưởng cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga à.”

 

Những lời đó làm tôi chấn động.

 

Đúng là vô liêm sỉ đến mức không thể tưởng tượng nổi.

 

“Lý Hân Như, nhà nước không mang lớp da của cậu đi nghiên cứu áo chống đạn đúng là lãng phí!"

 

Gương mặt dày như vậy, quá phí tài nguyên.

 

Tô Trạch lập tức kéo Hân Như ra sau bảo vệ, nhìn tôi đăm đăm.

 

“Lâm Viện, có chuyện gì thì cứ nhằm vào anh, đừng gây chuyện với Hân Như.”

 

Lửa giận trong lòng tôi cuối cùng không kiềm được nữa, tôi lao lên tát cho anh ta mấy cái.

 

Tốc độ quá nhanh, bọn họ không kịp phản ứng, Tô Trạch bị tôi đánh đến khuôn mặt sưng lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận