Giang Nghiễn Sâm thản nhiên múc cho một bát canh tuyết nhĩ:
— “Chuyện hôn sự chúng , vị trí Giang Ninh Chức Tạo, còn cả màn ' hùng cứu mỹ nhân' đổi ngạch hoàng thương của đại ca, lát nữa e là còn náo nhiệt nữa. Ăn no mới đủ sức xem trò vui chứ?”
Khi chúng đến Thọ An đường, tề tựu đông đủ.
Cố Vãn Anh che môi dịu dàng:
— “Đệ , dù mới nhập Giang gia, nhưng trưởng tẩu như , hôm nay mặt trưởng bối, tất dạy ngươi chút quy củ.”
— “Giang gia như nhà họ Trần các , giàu lên nhờ buôn bán, mà lễ nghi là quan trọng nhất. Ngày thành hôn mà để bao nhiêu trưởng bối đợi thế , khi kính xong, ngươi đến từ đường quỳ hai canh giờ mà sám hối!”
Vừa cửa hạ uy phong?
Cũng , cũng nhân dịp , quan sát phản ứng của nhà họ Giang.
Lão phu nhân mỉm , thong thả mở lời:
— “Nghiễn Lễ tức phụ , chỉ những nhà sa sút mới nghĩ kế nhục mạ tân nương.”
— “Bảo Châu là đứa lớn lên, hao hết tâm huyết mới cưới nàng cửa, chẳng để nàng chịu ấm ức. Bảo Châu, thì phạt con rót thêm hai chén rượu cho lão là .”
Mặt Cố Vãn Anh thoắt cái đỏ bừng.
Nàng cưới chen ngang, nhà đẻ sa sút, những lời chỉ thấy nóng rực đến tận mang tai.
Ta thuận theo, nâng chén cùng Giang Nghiễn Sâm kính lão phu nhân.
Khi lão phu nhân trao cho ngọc bài tượng trưng phận chủ mẫu nhà họ Giang, Cố Vãn Anh lỡ tay đánh rơi chén .
Giang Nghiễn Lễ, nãy giờ vẫn trắng bệch , nay mới tin nổi mà lên tiếng:
— “Tổ mẫu ý gì?”
Lão phu nhân đưa mắt khắp Thọ An đường, ai nấy sắc mặt bất đồng, thong thả :
— “Năm đó mặt Giang gia cầu hôn Bảo Châu, hứa rằng, chờ nàng nhập môn, sẽ giao cả nhà họ Giang tay nàng.”
— “Dẫu lão tuổi cao sức yếu, nhưng lời , vẫn là lời đáng tin.”
07
Đại phu nhân nhà họ Giang sắc mặt đầy bất mãn, cất giọng chất vấn:
— “Mẫu ! Nghiễn Lễ tức phụ mới là trưởng tức đại phòng, , chẳng là để nhị phòng thừa kế gia nghiệp ?”
Lão phu nhân họ Giang lạnh một tiếng:
— “Trước khi trách thiên vị, ngươi hỏi xem đứa con ngoan của ngươi gây nên chuyện gì?”
— “Giang – Trần hai nhà tương trợ hơn mười năm, nhậm chức ba tháng, phế bỏ phận hoàng thương của Trần gia.”
Bà lấy gậy nện mạnh xuống đất, tiếng va chạm vang lên trầm đục:
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bach-chau-phu/5.html.]
— “Ngươi xem, ngu đến độ , ai dám đem cơ nghiệp nhà họ Giang giao tay ?”
— “Còn cả Cố Vãn Anh nữa, nhà họ Cố là thứ gì? Cố lão gia ăn chơi trác táng, con cháu cũng học theo nếp cũ, thể mang lợi ích gì cho Giang gia?”
Nói đến đây, bà dứt khoát phất tay:
— “Đã thế, cho rõ ràng một lượt! Chức vị Giang Ninh Chức Tạo mà Nghiễn Lễ tạm quyền, từ hôm nay giao cho Nghiễn Sâm — đây là ý chỉ của Quý phi nương nương!”
Bà liếc đại phu nhân cùng Giang Nghiễn Lễ mặt mày thất sắc, lắc đầu thở dài:
— “Từ tâm sinh họa! Ta nhắc ngươi bao , nhưng ngươi từng để lòng!”
Đại phu nhân chịu nổi cú sốc, cả run rẩy ngã phịch xuống đất, nước mắt trào thấm ướt đôi mắt:
— “Lão phu nhân! Người lấy mạng ?”
— “Năm đó chính Giang gia các cưỡng ép hôn sự, nếu gả đây? Mẹ chồng thì góa bụa từ trẻ, phu quân gánh hai phòng, những điều đó đều nhẫn! vì con trai của Lâm Uyển thể áp chế con ?”
— “Nghiễn Lễ của mới là trưởng tử đích xuất của Giang gia! Ta mới là chính thê của đại phòng! Khi mới về dâu, bảo tính tình nóng nảy, liền siết quyền quản gia, nắm suốt hai mươi năm!”
— “Ta nghĩ rằng dâu lâu sẽ thành chồng, nên cam chịu. Trần Bảo Châu là cái thứ gì? Mới mười tám tuổi, liệu chững chạc bao nhiêu? Phu quân ở nhà, chẳng lẽ định ép c.h.ế.t con ?!”
Không nhắc thì còn đỡ, đến đây, lão phu nhân càng giận đến đỏ cả mắt:
— “Ngươi còn mặt mũi mà nhắc đến lão đại? Nếu ngươi lòng bất minh, vì chu cấp nhà đẻ mà ai đưa bạc cũng nhận, lão đại liên lụy, điều nơi khác? Hai đứa nhỏ cũng vì thế mà sớm gánh vác vị trí Chức Tạo?”
— “Còn việc ngươi gả Giang gia thế nào, Nghiễn Lễ sinh non , nếu do những chuyện hổ ngươi gây nên, con trai gánh hai phòng? Con dâu thật lòng chọn, từ đầu đến cuối, chỉ Lâm Uyển!”
Đại phu nhân lóc bi thương, thì chẳng nhịn , khẽ siết tay Linh Lang.
— Tốt lắm, vốn nhà họ Giang nước sâu, nhưng ngờ sâu đến nhường !
Hóa , vị phu quân yêu của là thứ xuất nhị phòng?
Bấy lâu nay Giang gia vẫn lấp lửng gọi là “nhị công tử”, ai nấy đều đinh ninh Giang Nghiễn Lễ và Giang Nghiễn Sâm là cùng sinh .
Nào ngờ, là đồng phụ dị mẫu!
Bảo , Giang Nghiễn Sâm đối với Giang Nghiễn Lễ từng nửa phần kính trọng trưởng.
Đại phu nhân nước mắt như mưa, Cố Vãn Anh cúi đầu, cố gắng thu nhỏ sự hiện diện của bản .
Giang Nghiễn Lễ lúc thẹn quá hóa giận:
— “Tổ mẫu suốt ngày mắng ngu ngốc! Ta thấy rõ ràng là vì nhị thi đỗ trạng nguyên, trong mắt tổ mẫu liền chẳng còn ai khác!”
— “Nói gì mà huyết mạch thâm tình, đến cuối cùng cũng chỉ là chuyện lợi ích mà thôi!”