BẠCH CHÂU PHÚ
1
GIỚI THIỆU:
Chỉ vì bận rộn chuẩn mẫu thêu dự thi, kịp bầu bạn cùng Giang Nghiễn Lễ, liền đem phận hoàng thương của nhà chuyển nhượng cho Cố Vãn Anh.
Đối diện chất vấn của , rũ mắt, giọng điệu ôn hòa:
"Trị Thu vì mà mất, chiếu cố quả phụ của ."
"Nhà họ Trần các cơ nghiệp đồ sộ, mất phận hoàng thương cùng lắm cũng chỉ tổn thất ít việc ăn, còn Vãn Anh… nàng cần phận hơn các ."
"Huống hồ, thêu viện vốn là của hồi môn nàng mang đến. Chẳng lẽ tình nghĩa giữa và nàng, bằng chút vàng bạc ?"
Ta bật , đến nỗi lồng n.g.ự.c đau nhức.
Tình nghĩa ư? Có thể đem cơm ăn ?
Cha hao tâm tổn trí mới định hôn sự với , chẳng lẽ họ trúng là cái nghĩa khí hư vô , chứ chẳng quyền thế của Giang gia?
Thôi thì cũng . Nam tử Giang gia cưới vợ, nào chỉ mỗi ?
01
Thấy chỉ lạnh lùng mà chẳng lời nào, Giang Nghiễn Lễ liền thẹn quá hóa giận.
“Trần Bảo Châu, nàng cái gì? Chẳng lẽ sai ?”
“Còn nửa năm nữa nàng sẽ gả Giang gia , chẳng lẽ khi thành , nàng còn ngoài lộ diện kiếm tiền?”
“Sĩ, nông, công, thương — dù gọi là hoàng thương vẻ cao quý, nhưng chung quy vẫn là tiện dân mà thôi.”
Hắn giơ một tay nhấc lên mẫu thêu ‘Bách điểu triều phụng’ mà vất vả chuẩn suốt một tháng, nơi khóe môi lộ nụ mỉa mai:
“Nàng thêu chim chóc sống động đến nữa, thì cũng đổi sự thật rằng nàng là một thêu nữ ti tiện! Không đến việc nữ nhi của đường thúc phụ đang phi trong hậu cung, chỉ riêng việc thứ hai của đỗ Trạng nguyên cũng đủ khiến thể nào để vợ ngoài kiếm bạc mà bẽ mặt.”
Có lẽ vì sắc mặt quá khó coi, đổi giọng dịu đôi chút:
“Ta nàng hạng tham tài, cái gọi là ‘hoàng thương’ chẳng qua chỉ là cái cớ để nàng phát tiết bất mãn. Điều nàng thật sự để tâm, là đối xử với Vãn Anh!”
Ta khỏi trừng lớn mắt.
Xem , bối cảnh Giang gia quả thực nhỏ, nếu thì với tính tình ngây thơ như Giang Nghiễn Lễ, thể vững vị trí Quyền chức Trực tạo Giang Ninh?
Cố Vãn Anh thấy bên động tĩnh, nhẹ nhàng bước tới, thướt tha yểu điệu:
“A Lễ, Bảo Châu còn nhỏ tuổi, tính khí nóng nảy, chuyện gì thì cứ từ từ mà .”
Nàng vẻ mật, như đang đối xử với một đứa hiểu chuyện, nhẹ nhàng cầm tay :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bach-chau-phu/1.html.]
“Bảo Châu Muội , gả cho là nam tử đỉnh thiên lập địa đời, nên tự hào và kiêu hãnh mới . Dù nhiều khuyên A Lễ rằng việc của Tử Thu là ngoài ý , kẻ đáng trách là hung thú , nhưng vẫn ôm hết trách nhiệm về …”
Đôi môi óng ánh của nàng mở khép , nhưng còn lọt một chữ nào.
Giang Nghiễn Lễ thể là nghĩa khí, thể là kẻ báo ân — thì cũng là chuyện của !
dù đến long trời lở đất, thì cũng thể lấy của hồi môn của vị hôn thê để báo ân !
Huống hồ, việc ăn của nhà họ Trần vốn đ.â.m rễ sâu, tuy chỉ buôn vải vóc, thêu thùa là thông thương với hoàng thất, nhưng kéo theo đó, thủy vận, tiệm ô, mỹ phẩm cũng danh tiếng vang dội.
Cho nên dù Giang Nghiễn Lễ hiện đang tạm chức Trực tạo Giang Ninh, vẫn dốc hết tâm sức chuẩn mẫu thêu cho kỳ tranh tài .
Chỉ sợ khác bảo thiên vị tư tình.
Thế nhưng trong dự liệu của , từng khả năng… sẽ rớt tuyển.
Bởi ai ai cũng mẫu một tay thêu pháp kinh diễm thế nhân, mà còn xuất sắc hơn cả bà, trong thành Giang Ninh, ai thể vượt mặt .
Vậy mà Giang Nghiễn Lễ bỏ qua chuyện đầu cuộc tranh tài , dứt khoát đem phận hoàng thương của nhà giao cho Cố Vãn Anh.
Nhìn bộ dạng điệu đà giả tạo của nàng , lửa giận trong lòng rốt cuộc nhịn nữa:
“Cố cô nương, xin tự trọng. Phụ mẫu chỉ sinh một là nữ nhi!”
Một tiếng “Cố cô nương”, tựa như cái tát nặng nề, giáng thẳng lên mặt Cố Vãn Anh.
Từ khi tin tức Lâm Tử Thu Giang Nghiễn Lễ kéo theo săn thú, may bỏ mạng móng hổ truyền về, Cố Vãn Anh — kẻ vốn luôn cắt đứt hôn ước với kẻ nghèo túng — như biến thành khác.
Nàng đội khăn trắng cài đầu, dáng vẻ như quả phụ, nước mắt đầm đìa chắn linh cữu Lâm Tử Thu.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Nàng chẳng lóc om sòm, chỉ mắt đỏ hoe, chăm chăm quan tài của Lâm Tử Thu:
“Tử Thu! Chàng đừng bỏ ! Mất , còn sống đời gì nữa?”
Hôm đó, nàng đ.â.m đầu quan tài, ngã lòng Giang Nghiễn Lễ đang vội vàng nhào tới ngăn cản.
Bị tội dằn vặt, Giang Nghiễn Lễ quỳ linh cữu của Lâm Tử Thu mà thề độc: Nhất định sẽ y chăm lo cho vợ góa bụa đến suốt đời.
02
Đâu đầu Cố Vãn Anh giở trò bộ tịch mặt .
Khi cùng Giang Nghiễn Lễ chèo thuyền dạo hồ, nàng giả vờ nhảy sông. Giang Nghiễn Lễ vớt nàng lên xong, đến cả cũng buồn liếc , đầu rời chút do dự.
Khi Giang Nghiễn Lễ đến nhà cầu , nha bên cạnh nàng lóc xông giữa tiệc đính hôn, nàng vì tương tư khôn nguôi mà treo cổ tự vẫn, mới cứu sống.