Nàng bắt đầu lẩm bẩm tính toán:
“Nói thật thì, bất kể phẩm mạo tài học, nhị công tử đều hơn xa Giang Nghiễn Lễ. Lần thi mùa thu còn đoạt luôn danh vị Trạng nguyên.”
“Nô tỳ tiểu thư thế nào, nhưng thế gian khắc nghiệt, từng từ hôn với trưởng, xuất thương hộ, nhị công tử liệu nguyện ý ?”
Chuyện cũng dám chắc, cho đến khi gặp phụ mẫu thì đáp án.
Mười năm đính ước với Giang Nghiễn Lễ, nhà họ Trần nhờ gió nâng thuyền, từng bước trở thành phú thương nhất Giang Ninh.
Mà nhà họ Giang, nhờ bạc trắng và những vật quý từ nhà , cũng từng bước leo cao trong triều đình.
Giờ đây, cả hai nhà đều gánh nổi hậu quả của việc hủy hôn.
Hiểu rõ mấu chốt, liền thúc giục cha nhanh chóng đến nhà họ Giang, khi bọn họ kịp phản ứng.
“Giang Nghiễn Lễ thể vì chuyện tư tình nhi nữ mà đem danh hiệu Hoàng thương đùa giỡn, thì dù Cố Vãn Anh, con cũng chẳng nguyện gả cho tên ngốc !”
Phụ gật đầu đồng tình, lập tức đến nhà họ Giang ngay trong đêm.
Hôm , hôn phu của từ Giang Nghiễn Lễ liền đổi thành nhị công tử – Giang Nghiễn Sâm.
Cha đắc ý kể:
“Ta mang canh đến tận cửa, chỉ một câu: từ hôn. Không hổ là bà lão góa chồng từ năm mười tám tuổi mà vẫn chống đỡ nổi cả nhà họ Giang. Vừa mấy chuyện ngu xuẩn Giang Nghiễn Lễ hôm nay, bà lập tức chủ động đề nghị đổi hôn sự.”
“Lão phu nhân còn cam kết, khi con thành với Nghiễn Sâm, vị trí Giang Ninh Chế Tạo cũng sẽ giao cho . Ý tứ rõ ràng là: nhà họ Giang bỏ Giang Nghiễn Lễ .”
Ừm.
Người thông minh, chuyện việc đúng là khiến nhẹ lòng.
Nghĩ đến một loạt chuyện ngu ngốc Giang Nghiễn Lễ cái c.h.ế.t của Lâm Tử Thu, khỏi nghẹn thở.
Giờ thì cuối cùng cũng thể hít một dài, thở phào nhẹ nhõm.
Chuyện Hoàng thương thể kéo dài.
Nếu tấu chương Giang Nghiễn Lễ dâng lên triều đình thành công, hậu quả cho cả hai nhà Giang – Trần đều sẽ vô cùng nặng nề.
Cuối cùng, hai bên nhượng bộ, chọn cách ứng biến.
Hôn lễ của và Giang Nghiễn Sâm đẩy sớm lên, tổ chức cùng ngày với hôn lễ của Giang Nghiễn Lễ và Cố Vãn Anh.
04
Ngày đại hôn, đoan trang gương trang điểm, mẫu cài cây trâm ngọc cuối cùng lên búi tóc .
Tay bà thật lạnh, khe khẽ thốt:
— "Bảo Châu, chăng cha sai? Sớm , chi bằng thu nhận vài đứa trẻ mồ côi, chọn kẻ nhất gả cửa, cũng đỡ khiến cha canh cánh trong lòng."
— "Giang Nghiễn Lễ ngu dốt lộ rõ, còn Giang Nghiễn Sâm quanh năm sống nơi thư viện, vạn nhất ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bach-chau-phu/3.html.]
Ta nắm c.h.ặ.t t.a.y bà:
— "Không 'vạn nhất'. Điều duy nhất thể là nhà họ Giang lật thuyền. Nếu , chỉ riêng vì bạc trắng, cũng chẳng ai dám bạc đãi con."
Giọng mỗi lúc một kiên quyết:
— "Phụ là đích trưởng tử của nhà họ Trần, mà Đức phi ép rời kinh, tới tận Giang Ninh."
— "Nay thất hại c.h.ế.t tổ mẫu tôn lão thái quân cao cao tại thượng! Đệ thứ xuất ngẩng mặt hầu gia! Nếu thể kéo Trần gia kinh thành xuống ngựa, mai phụ còn mặt mũi nào gặp tổ mẫu?"
Nhắc đến Trần gia ở kinh, mắt mẫu liền ánh lên ngọn lửa phẫn nộ:
— "Nếu khi mang thai sáu tháng, đuổi khỏi kinh trong mùa đông giá rét, thể đến nỗi tổn thương, cả đời thể mang thai nữa!"
Ta siết tay bà:
— "Mẫu , nếu Giang Nghiễn Sâm là thích hợp, nữ nhi ắt sẽ cùng yên sống đời."
— "Nếu , thì chỉ coi như thêm một kẻ hợp tác. Một thể đỗ Trạng Nguyên, thể ngu xuẩn như trưởng ?"
Mẫu , mới yên lòng.
Dọc đường đưa dâu, tiếng trống tiếng nhạc rộn rã, Linh Lang vui mừng hớn hở:
— "Tiểu thư, thấy ! Cô gia cưỡi ngựa oai phong lẫm liệt, tuấn tú vô song."
Con là sinh vật trọng hình thức, thuận mắt một chút, cũng .
Nào ngờ xuống kiệu, chạm mặt Giang Nghiễn Lễ dìu Cố Vãn Anh.
Thấy , nhíu chặt mày:
— "Tốt lắm! Giang Nghiễn Sâm, cha còn gạt rằng hôm nay hai cùng thành , khó trách hỏi tân nương là ai, mà cha chịu ."
— "Thì ngươi đồng lõa cùng cha , ngoài mặt đồng ý cưới Vãn Anh, lưng lén cưới cả Trần Bảo Châu cửa."
Giọng mỗi lúc một chua chát:
— "Trần Bảo Châu, , ngươi là chính thê, ai vượt mặt !"
— " hôm nay là ngày vui của Vãn Anh, còn ngươi cũng nhập môn, như thế là ý gì?"
— "Thôi , của hồi môn của Vãn Anh ít, ngươi hãy để một nửa thể diện cho nàng, bốn tháng , nhất định cưới ngươi đàng hoàng!"
Thì nhà họ Giang từng báo cho Giang Nghiễn Lễ việc đổi hôn.
Ta lạnh giọng:
— "Là họ Cố đủ sính lễ, Giang đại nhân đây giỏi cướp đoạt của ? Của hồi môn cha tỉ mỉ chuẩn , mấy lời chạm mép của Giang đại nhân liền đoạt ?"
Nhìn ánh mắt dò xét của dân chúng xung quanh, mặt Giang Nghiễn Lễ đỏ bừng.
Hắn tin :
— "Bảo Châu, khi nào ngươi trở nên so đo tính toán như ?"
— "Ngươi và Vãn Anh sớm muộn gì cũng là tỷ , cần gì phân rõ như thế? Giúp nàng cũng là giúp thôi mà."
Giang Nghiễn Sâm lập tức giữ c.h.ặ.t t.a.y Giang Nghiễn Lễ đang định kéo , bật châm biếm:
— "Ta từng qua, nhà chồng để tức lấy của hồi môn chống mặt cho tẩu tử!"
— "Nương tử, nàng từng chuyện lạ đời ?"
Ta liền nắm tay , mỉm lắc đầu:
— "Chưa từng qua."
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^